Úc Cẩn sớm nhận được thông báo của thủ hạ, tức giận đến mức trực tiếp bóp nát cái ly.
Nếu như hắn không phái người nhìn chằm chằm, sơ sẩy một cái tỷ tỷ A Tự chẳng phải đã gặp độc thủ?
Đến lúc đó, A Tự chắc chắn sẽ rất thương tâm.
Đối với người cuồng tức phụ mà nói, tất cả những người làm tức phụ thương tâm đều đáng chết.
Úc Cẩn đứng dậy, chuẩn bị hồi phủ nói với Khương Tự một tiếng, đột nhiên lại dừng bước.
Từ từ, vậy ánh mắt của Thái Tử là sao? Lúc đó rõ ràng có ý đồ bậy bạ với A Tự, sao giờ lại đổi thành tỷ tỷ A Tự rồi?
Vừa nghĩ như vậy, Úc Cẩn càng tức giận hơn.
Thái Tử chẳng những ngu xuẩn ti tiện, mà còn mắt mù!
Ách, hình như không cần thiết tức giận, ít người nhớ thương tức phụ là chuyện tốt.
Úc Cẩn yên lặng an ủi mình, lúc đi ngang qua Trân Bảo Các không khỏi dừng chân xem náo nhiệt một hồi, lúc này mới chạy về Yến Vương phủ.
Khương Tự mới sai người ra ngoài chưa lâu, A Xảo liền tiến vào bẩm báo nói Vương gia đã về rồi.
Úc Cẩn bước chân vội vàng đi đến, mắt gió đảo qua, nhàn nhạt nói: “Các ngươi đi xuống hết đi.”
Đám người A Xảo yên lặng lui ra.
“Nhanh như vậy đã trở về.” Khương Tự có chút kinh ngạc.
Úc Cẩn hơi ngẩn người liền hiểu được ý tứ của Khương Tự, cười nói: “Hóa ra nàng gọi người đi mời ta.”
Trái tim Khương Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081359/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.