Chúng thần âm thầm gật đầu.
Đúng vậy, chính ngũ phẩm còn chưa tính, cư nhiên còn muốn thăng quan!
Lệ này vừa phá, vạn nhất về sau chó này lại lên chức làm sao bây giờ? Thăng đến thăng lên thành thượng quan của bọn họ, chẳng phải cười đến rụng răng?
Không được, nhất định phải ngăn cản Hoàng Thượng hồ nháo!
“Hoàng Thượng, cho một con chó thăng quan tiến tước xác thật không ổn, mong Hoàng Thượng nghĩ lại ạ!”
“Mong Hoàng Thượng nghĩ lại ——”
Cảnh Minh Đế rũ mắt nghe một đám thần tử muốn chết muốn sống phản đối, trong lòng cười lạnh.
Hừ, hôm nay ông cứ quyết tâm cho Nhị Ngưu thăng quan.
Thấy Cảnh Minh Đế nghe chúng thần khuyên can lại không tỏ bất cứ thái độ gì, một vị ngôn quan đứng dậy: “Hoàng Thượng, vi thần nghe nói trong trận động đất ở trấn Cẩm Lý Nhị Ngưu tướng quân phát hiện ra một nữ hài đồng. Nhị Ngưu tướng quân cứu được một người, xác thật có công lao, nhưng nếu nói công lao lớn đến mức thăng quan tiến tước, thật sự quá…… Nếu ngài cứ khăng khăng như thế, lại đặt đám người Triệu thị lang nhiều ngày vất vả ở đâu đây?”
Lời này của ngôn quan lập tức đưa tới từng tiếng phụ họa.
Cảnh Minh Đế trên cao nhìn xuống nhìn chúng thần, đột nhiên cười: “Nếu nói công lao, tin tưởng đám người Triệu thị lang không ai phản đối, công lao thuộc về Nhị Ngưu là lớn nhất.”
Chúng thần lập tức nhìn về phía Triệu thị lang.
Triệu thị lang hơi kinh ngạc.
Hoàng Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081344/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.