Khương Tự sớm nhận được tin Úc Cẩn trở lại kinh thành, nhịn không được chạy đến cửa nhị môn chờ.
“Chủ tử, không bằng ngài trở về nghỉ ngơi đi, chờ Vương gia tới, nô tỳ lập tức chạy như bay vào thông báo cho ngài.” A Man ngắm cái bụng bự của Khương Tự, khuyên nhủ.
“ Muốn thong thả tản bộ, thuận tiện chờ Vương gia thôi.”
A Man còn muốn khuyên nữa, bị A Xảo kéo một cái.
“Kéo ta làm gì, không thấy chủ tử nâng cái bụng lớn như vậy rất phí sức à.” A Man nhỏ giọng oán trách nói.
A Xảo bật cười: “Chủ tử đã nói là thuận tiện chờ Vương gia rồi, ngươi còn khuyên, không phải làm chủ tử khó xử sao.”
A Man bừng tỉnh: “ À, chủ tử nhớ Vương gia. Hì hì, một ngày không gặp như cách ba thu……”
Giọng của hai nha hoàn tuy thấp, Khương Tự lại nghe thấy rõ ràng, hung hăng trừng mắt liếc hai người một cái, ánh mắt lại nhìn về phương xa.
“Vương gia trở về rồi ——” Xa xa truyền đến một tiếng kêu.
Úc Cẩn bước nhanh về phía nhị môn, vẻ mặt phong trần mệt mỏi.
Đợi nhìn thấy Khương Tự chờ ở nhị môn, bước chân hắn càng nhanh hơn.
Còn nhanh hơn hắn chính là Nhị Ngưu.
Nhị Ngưu đẩy Úc Cẩn ra, tung tăng chạy đến trước mặt Khương Tự, lắc mạnh đuôi với nữ chủ nhân.
Muốn ăn tương giò, muốn ăn bò kho, muốn ăn thịt chưng ……
Nhị Ngưu chảy nước miếng dùng một chân trước liên tục vỗ mặt đất ba cái.
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081343/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.