Ngày hôm sau trời trong nắng ấm, bá tánh trấn Cẩm Lý ngủ lại trên mảnh đất hoang vu xếp hàng chờ nha dịch phát cháo, mặt mỗi người đều buồn bã ỉu xìu.
Ngoại trừ hài đồng vui vẻ chơi đùa trên đồng ruộng.
Hài đồng đêm qua còn nhao nhao ầm ỹ muốn về nhà giờ chạy dưới trời xanh mây trắng, rượt nhau đùa giỡn, tuôn ra từng tràng cười thanh thúy.
Điều này khiến tâm tình phiền não bực bội của người lớn dịu xuống chút, bưng cháo uống xong, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ngẩn người.
“Hôm nay còn phải ra đồng làm việc nữa.” Có người nói.
Đang là tháng năm, công việc đồng áng nhiều, nhàn một ngày đều không được.
Lý chính lại bị vây ba tầng trong ba tầng ngoài.
“Lý chính, hôm nay phải đi cuốc đất nữa.”
“Lý chính, ngô nhà ta còn phải trồng nữa, cũng không thể trì hoãn được.”
“Đúng vậy, lý chính, ngươi cho một lời thống khoái đi, chúng ta rốt cuộc có thể rời đi hay không đây?”
Lý chính bị hỏi đến đầu đầy mồ hôi, chỉ cảm thấy giống như bị cảm nắng: “Mọi người đừng vội, trước mắt còn sớm, chờ các đại nhân tới ta hỏi một chút xem.”
Không ít người ngẩng đầu nhìn trời: “Còn sớm gì nữa, mặt trời đều đã nhô cao, ngày thường trời còn đen đã phải khiêng cuốc ra đồng rồi ……”
“Ngày thường, ngày thường, ngày thường cũng sẽ không có động đất mà.” Lý chính hơi phiền, nói thầm một câu.
Lời này bị người nghe được, nhất thời đưa tới một loạt truy vấn: “Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081332/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.