Khi giáp mặt với sinh tử, đại đa số người sẽ phá vỡ trói buộc, tỷ như sự sợ hãi với quan lớn hiển quý.
Các nạn dân ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Úc Cẩn.
Cứ việc rất có hảo cảm với vị Vương gia này, nhưng nếu không chiếm được một câu trả lời hài lòng, bọn họ vẫn sẽ làm loạn, tuyệt không cam tâm cứ chờ chết ở trong thành.
Dịch bệnh có bao nhiêu đáng sợ, bọn họ nhìn thấy rõ ràng.
Một người đang yên lành, qua ngày sau sẽ đột ngột nóng lên, nôn ra máu, cả người thối rữa…… Ngẫm lại liền khiến người ta không rét mà run.
Nơi này đã từng là lạc viên bọn họ an cư, mà hiện giờ lại là địa ngục.
Bọn họ là người, tại sao lại phải sống trong địa ngục?
Úc Cẩn từ trong ánh mắt của các nạn dân thấy được sự kiên quyết.
Hắn âm thầm lắc lắc đầu.
Đám người Triệu thị lang một lòng muốn để nạn dân thành thành thật thật ngốc ở trong thành, cho rằng dựa vào uy vọng của triều đình những người dân ngày thường không dám thẳng lưng này sẽ nói gì nghe nấy, lại bỏ qua sức mạnh cầu sinh.
Hắn dám khẳng định, nếu không có một biện pháp giải quyết, cho những người này một hy vọng, xung đột kế tiếp sẽ ngày càng kịch liệt, đến cuối cùng sẽ biến thành trận chém giết giữa binh sĩ và nạn dân.
Đương nhiên, triều đình cứu tế điều tới không ít vệ binh, cuối cùng chắc chắn giải quyết được những nạn dân này, trên sổ con lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081326/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.