Cảnh Minh Đế muốn triệu hồi Úc Cẩn tới hỏi một chút về chuyện đã gặp qua là không quên được, nhưng nghĩ truyền triệu thường xuyên như thế sợ khiến người ta nghĩ nhiều, lúc này mới từ bỏ.
Bên này Úc Cẩn ra hoàng cung trở lại Yến Vương phủ, liền đi thẳng đến thư phòng.
Nói hắn đã gặp qua là không quên được, đó là khoa trương, nhưng trí nhớ hắn xác thật không tồi.
Lúc ở trong cung lật xem quyển sổ kia, ở trong mắt Phan Hải hắn là xem quyển sổ ấy từ đầu tới cuối một lần, nhưng kỳ thật lực chú ý của hắn chủ yếu đặt ở trên nhóm người vào cung mười lăm năm trước thôi.
Cứ như vậy, những điều cần nhớ cũng được giảm bớt rất lớn.
Một đầu chui vào thư phòng, Úc Cẩn lập tức trải giấy mài mực, đem tên cùng sự tích của từng người nhớ trong đầu nhanh chóng viết ra giấy.
Trong viện Dục Hợp Uyển, Khương Tự chậm rãi dạo bước.
Trời rất lạnh, tuyết rơi một đợt rồi lại một đợt, đã ở góc tường đầu cành thật lâu chưa tan.
Mà mặt đường Khương Tự đi qua đều được lót rơm rạ, an toàn phòng trơn trượt.
Mắt thấy sắp tới thời điểm dùng cơm trưa, Khương Tự phân phó A Man: “Đi hỏi xem Vương gia đã trở lại chưa.”
A Man chạy đi như bay, không tốn thời gian bao lâu đã trở về: “Vương gia đã trở lại, có điều vừa hồi phủ liền vào thư phòng, còn chưa có đi ra.”
Chuyện Cảnh Minh Đế triệu Úc Cẩn tiến cung Khương Tự cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081269/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.