Trong Tông Nhân Phủ, Úc Cẩn có hơi phiền não.
Tuy nói luôn có ngày được ra ngoài, nhưng ở thêm loại địa phương này một ngày cũng không dễ chịu gì.
Không có thịt chưng, không có Nhị Ngưu, càng quan trọng là không có tức phụ!
Một người nội thị dưới sự dẫn dắt của tiểu lại đi tới, cười nói: “Thỉnh an Vương gia.”
Úc Cẩn lười nhác nâng mắt.
Có chút quen mặt, hình như là tiểu thái giám đi theo bên người Phan Hải.
Úc Cẩn nhàn nhạt ừ một tiếng.
Nội thị cười nói: “Vương gia, tiểu nhân được Phan công công phân phó, mang ngài ra ngoài.”
Úc Cẩn đột nhiên tỉnh táo tinh thần, trên mặt lại không lộ chút thanh sắc: “Mang ta ra ngoài?”
“Vâng, Hoàng Thượng bảo ngài về Yến Vương phủ đi, không cần ở lại nơi này nữa.”
Tiểu lại một bên bởi vì giật mình mà mở to hai mắt nhìn, nhìn nhìn nội thị, lại nhìn nhìn Úc Cẩn, có loại cảm giác rất không chân thật.
Tối hôm qua gã còn nghĩ loại người như Yến Vương ít nhất phải bị nhốt một hai năm ròng, thế nào mà hôm nay đã được thả ra rồi?
Yến Vương là đánh Thái Tử mới bị nhốt vào, Thái Tử bị đánh, trừng phạt lại nhẹ như vậy?
Đáng thương tiểu lại lúc này còn không biết phế Thái Tử sắp tới đây ở một thời gian, lòng còn đầy hoang mang.
Úc Cẩn thong thả ung dung đứng lên, phủi phủi tro bụi không tồn tại trên người, khẽ gật đầu: “Làm phiền.”
Nghĩ đến phế Thái Tử khóc trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081258/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.