Lúc này Cảnh Minh Đế cũng lười cho Uông Hải mặt mũi, nói thẳng: “Để Hàn Nhiên đi hỏi.”
Luận thẩm vấn tra tấn, Chỉ huy sứ Cẩm Lân vệ Hàn Nhiên đương nhiên am hiểu hơn thống lĩnh Kim Ngô Vệ Uông Hải.
Chân Thế Thành lúc này lại mở miệng nói: “Hoàng Thượng, vi thần muốn đi hỏi hắn mấy vấn đề.”
Đối đãi với Chân Thế Thành, thần sắc Cảnh Minh Đế hòa hoãn rất nhiều, khẽ gật đầu.
Chân Thế Thành đi ra ngoài.
Giờ phút này tên Kim Ngô Vệ kia đã là vết máu loang lổ, thấy Chân Thế Thành đi tới chỉ là thoáng trợn mắt, sau đó lại nhắm lại.
Chân Thế Thành đứng yên ở trước mặt hắn, trầm mặc.
Trầm mặc như vậy ngược lại làm tên Kim Ngô Vệ này mở mắt ra lần nữa, nhìn Chân Thế Thành ánh mắt mang theo khó hiểu.
Chân Thế Thành thấy mục đích đạt tới, đột nhiên cười cười.
Hắn vừa cười, càng làm đối phương sờ không ra đầu mối.
“ Bản án ta từng phá có tới mấy trăm vụ, tổng kết ra một quy luật.” Chân Thế Thành lấy ngữ khí gia trưởng nói chuyện phiếm mở miệng.
Người nọ giật giật mí mắt, nhìn qua.
Chân Thế Thành sờ sờ râu, chậm rãi nói: “Sẽ giết người, đơn giản vì mấy nguyên nhân như sau: Vì tài, vì lợi, vì sắc, vì thù……”
Hắn vừa nói, vừa cẩn thận lưu ý thần sắc biến hóa của người nọ, rõ ràng phát giác khi nói đến “Vì sắc” mí mắt người nọ run lên hai lần.
Trong lòng Chân Thế Thành nhất thời có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081251/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.