Chân Thế Thành bất động thanh sắc thu hồi tầm mắt, nói với Kim Ngô Vệ xếp thành một hàng: “Xin các vị nhớ lại dị thường sau khi đại điện đột nhiên tối đen một chút, hiện tại bắt đầu nói từ người đầu tiên nói lên. Nhớ kỹ, chỉ cần là ngươi cho rằng dị thường đều có thể nói ra, cho dù nói sai cũng không sao.”
Cảnh Minh Đế đúng lúc mở miệng nói: “Uông Hải, muốn bọn họ nhất định phải phối hợp với Chân đại nhân thật tốt.”
Có lời này của Cảnh Minh Đế, bắt đầu từ Kim Ngô Vệ xếp hàng đầu tiên của đội ngũ, chắc chắn là vắt hết óc đưa ra phát hiện khác thường.
Chân Thế Thành nghiêm túc nghe, cũng không có phát hiện tin tức có giá trị.
Rất nhanh hỏi đến Khương Trạm.
Khương Trạm chắp tay: “Đại nhân, ti chức canh giữ ở phụ cận cửa đại điện, đại điện đột nhiên tối đen nhất thời khó mà nhìn thấy gì, cảm giác không chính xác……”
Lấy tư lịch của Khương Trạm vốn dĩ không tới lượt tiến vào điện canh gác, nhưng Uông Hải biết rõ Cảnh Minh Đế thích người cảnh đẹp ý vui, đặc biệt là trường hợp long trọng như thế, nếu liếc mắt một cái nhìn thấy toàn là dưa vẹo táo nứt chẳng phải là làm Hoàng Thượng ngột ngạt, vì thế đem đổi công việc của Khương Trạm với một người khác.
“Cứ nói đừng ngại.” Chân Thế Thành thản nhiên nói, nghĩ thầm làm nền cho ngươi lâu như vậy rồi, hiện tại còn không mau nói.
Khương Trạm mặt mang vẻ chần chờ: “ Lúc đêm đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081250/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.