Khương Tự hơi mỉm cười với Đậu Xu Uyển: “Biểu cô không cần khách khí, mau ngồi.”
“Tạ Vương phi.” Đậu Xu Uyển hơi khom người, lúc này mới ngồi xuống ghế dựa sát bên.
Tứ cô nương bây giờ thân phận đã khác xưa, nếu nàng tự coi mình là trưởng bối cao cao, đó mới là buồn cười.
Khương Tự âm thầm gật đầu.
Khác không nói, vị biểu cô này là người rất thức thời.
Ra hiệu mấy người A Xảo lui ra, trong phòng chốc lát chỉ còn lại có ba người, Khương Tự bưng ly nước lên nhấp một ngụm, hỏi: “Không biết biểu cô đối với hôn nhân đại sự có ý tưởng gì?”
Đậu Xu Uyển không nghĩ tới Khương Tự sẽ hỏi cái này, không khỏi sửng sốt.
Khương Tự đặt ly trà lên trên bàn trà, thần sắc nhàn nhạt nhìn Đậu Xu Uyển.
Mặt Đậu Xu Uyển dần dần trướng đến đỏ bừng.
Khương Tự cũng không vội, lẳng lặng chờ nàng ta trả lời.
Sau một hồi trầm mặc làm người ta áp lực, Đậu Xu Uyển đột nhiên làm một cái lễ thật sâu với Khương Tự: “ Nếu Vương phi đã hỏi suy nghĩ của ta, ta cũng xin nói ta chỉ mong muốn có một bạn lữ tướng mạo tương xứng, cử án tề mi, tương kính như tân.”
Nàng ta nói xong, ngữ khí có chút kích động.
Nàng ta không thể không kích động.
Gần đây ý tứ của dì càng ngày càng rõ ràng, trong ngôn ngữ thậm chí còn bắt đầu thúc giục, chỉ sợ sẽ không cho nàng ta giả vờ hồ đồ quá lâu.
Nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081240/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.