Phản ứng của Cảnh Minh Đế làm Khương Tự nhẹ nhàng thở ra, cũng nằm ở trong dự kiến.
Nàng đã hạ quyết tâm không giấu tài nữa, vô luận là bữa tiệc thưởng mai làm trò xiếc khiến nụ hoa nở rộ, hay là ra tay chữa khỏi cho Phúc Thanh công chúa hiện tại, cùng với rất nhiều điều khác lạ trong tương lai, luôn phải có một cách giải thích rõ ràng.
Chính là nàng một quý nữ từ nhỏ lớn lên ở nhà cao cửa rộng có thể có cách giải thích gì? Cũng không thể bịa ra một sư phụ thần bí được.
Cùng với tạo ra loại mơ hồ này, còn không bằng đẩy đến vừa sinh ra đã biết, dù sao nàng nói như vậy, người khác tin hay không cũng chỉ có thể nghe vậy thôi.
Người thượng vị, kỳ thật cũng không để ý lý do gì, coi trọng vĩnh viễn chỉ là kết quả có lợi hay không thôi.
Khương Tự biết Cảnh Minh Đế sau đó sẽ phái người điều tra, cũng may nàng lớn như vậy quả thật không có bất luận dị thường gì, nên thật ra cũng không sợ điều tra.
Úc Cẩn nhẹ nhàng liếc Khương Tự một cái, cười nói: “Là phụ hoàng mắt sáng, chỉ cho nhi thần một tức phụ tốt.”
Cảnh Minh Đế cười lớn hơn nữa.
Ông đã nói mà, có một đứa con dâu biết ảo thuật, tương lai trong cung này sẽ thú vị nhiều.
Phúc Thanh công chúa đi đến trước mặt Khương Tự, thi lễ một cái thật sâu với nàng: “Thất tẩu, Phúc Thanh ở đây cảm tạ ——”
Khương Tự duỗi tay đỡ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081172/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.