Thôi Minh Nguyệt quả thực giận muốn phát nổ.
Chu Tử Ngọc muốn gặp ả, có thể.
Chu Tử Ngọc nói tuy rằng là trà lâu khác nhau, nhưng gặp mặt nhiều lần cũng có thể làm người ta chú ý, không bằng đổi sang dân trạch an toàn hơn, cũng được.
Nhưng hắn cẩn thận đến cẩn thận đi, lại tạo ra cho ả loại náo nhiệt này?
Ai có thể nói cho ả bà điên quê mùa thô tục này là ai, vì sao lại xông vào nơi này không!
Phụ nhân trẻ tuổi lúc này cũng sửng sốt, duỗi tay dụi dụi hai mắt.
Sao lại thế này, bên trong thế mà không phải nam nhân của nàng ta?
Không đúng nha, rõ ràng Lưu nhị thẩm nhìn thấy nam nhân của nàng ta tiến vào trong nhà Tiếu quả phụ, cửa nhà Tiếu quả phụ còn có tơ hồng nam nhân nàng ta làm rớt kia mà……
Lúc này người theo vào xem náo nhiệt cũng nhìn ra điểm không thích hợp.
“Đại muội tử, nhìn ăn mặc của vị công tử này, không phải là nam nhân của ngươi đi?”
Đầu óc của phụ nhân trẻ tuổi có chút hỗn loạn, chỉ vào Chu Tử Ngọc hỏi: “Ngươi, ngươi là ai? Nơi này không phải nhà của Tiếu quả phụ sao?”
Lúc này cửa nhà chính mở rộng, Chu Tử Ngọc nhìn thấy càng ngày càng có nhiều người ùa vào trong viện xem náo nhiệt, toát một thân mồ hôi lạnh: “ Có phải đại tẩu nhớ lộn rồi không, mời các ngươi lập tức ra ngoài cho!”
Phụ nhân trẻ tuổi nào cam tâm, lôi kéo ống tay áo Chu Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081093/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.