Hôm ấy là một ngày thời tiết tốt.
Mặt trời mùa đông không chói mắt như mùa hè, yên tĩnh nằm ở phía chân trời, ánh nắng chiếu vào trên người là ấm áp gãi đúng chỗ ngứa.
Đương nhiên, ấm áp như vậy nhưng vẫn không đọ nổi cổ hàn ý kia.
Trên người những người qua lại trên đường có vài người đã thay bằng áo bông, cũng có người vẫn còn mặc áo kép như trước, nhìn bóng lưng của người mặc áo kép luôn hiện ra vài phần run rẩy.
Một phụ nhân trẻ tuổi mặc áo kép màu xanh lá cây vác một cái rổ đậy vải cũ bước nhanh xuyên qua chợ, thoạt nhìn rất có tinh thần.
Nàng ta đi đến chỗ cũ thường bày quán, lại phát hiện chỗ đã bị người chiếm.
Người chiếm vị trí là Lưu nhị thẩm cùng thôn.
Lưu nhị thẩm là một phụ nhân không dễ chọc, nhưng phụ nhân trẻ tuổi cũng là người rất đanh đá, lập tức bực mình: “Lưu nhị thẩm, đây là chỗ của ta, phiền ngươi nhường một chút đi.”
Lưu nhị thẩm nâng mí mắt đánh giá phụ nhân trẻ tuổi một cái, bĩu môi nói: “Ôi chao, chỗ này sao lại là chỗ của ngươi? Ta nói này Đông Mai, ngươi là mua đứt chỗ này hay là bỏ tiền thuê chỗ này? Nếu đã không bỏ tiền thuê lại không mua đứt, tự nhiên là người tới trước thì được trước.”
Phụ nhân trẻ tuổi mấy ngày nay vốn đã không dễ chịu, nghe vậy lửa giận thoắt cái bùng lên: “ Nửa năm qua ta đều ở bán trứng gà ở chỗ này, bên kia còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081092/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.