Nghe Khương Tự phân phó, A Nhã không khỏi nhìn về phía Khương Y.
Theo A Nhã thấy, Khương Tự vượt qua chủ tử nhà mình phân phó mình, hiển nhiên có chút kỳ quái.
Giờ phút này Khương Y tâm loạn như ma, thuận miệng nói: “Vậy ngươi liền lưu lại đi.”
Khương Tự không nói một lời đánh giá A Nhã, A Nhã dần dần co quắp.
Thấy tiểu nha hoàn không còn trầm ổn của ban đầu nữa, lúc này Khương Tự mới mở miệng: “Ngươi kêu A Nhã nhỉ?”
“Hồi cô nương, nô tỳ tiện danh đúng là A Nhã.”
Khương Tự cười cười: “Là một cái tên hay. A Nhã, ngươi lại đây.”
A Nhã càng thêm không rõ, chần chờ đi đến trước mặt Khương Tự.
Khương Tự lấy từ trong túi tiền bên hông ra một cái hộp ngọc đưa cho A Nhã, nhàn nhạt nói: “Mở ra nhìn xem.”
A Nhã tiếp nhận hộp ngọc mở ra, chỉ thấy một con sâu béo màu đỏ nhạt đang cố hết sức ngẩng đầu lên, thân mình nho nhỏ uốn éo uốn éo.
Hình ảnh này tới quá đột nhiên không kịp chuẩn bị, A Nhã sợ hãi kêu một tiếng rồi ném hộp ngọc ra ngoài.
Khương Tự sớm có chuẩn bị, nhanh tay lẹ mắt bắt lấy hộp ngọc bay ra.
Cổ trùng trong hộp ngọc ấy thế mà bám chặt vào mặt hộp không rớt ra ngoài, chẳng qua sâu béo hiển nhiên đã bị kinh hách, cơ hồ đứng thẳng lên kịch liệt run rẩy chòm râu với Khương Tự, dường như đang phát tiết bất mãn do bị chủ nhân ngược đãi.
Đầu ngón tay trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081039/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.