Cái liếc mắt đó của Ngũ hoàng tử khiến Úc Cẩn tức khắc thu hồi ý cười.
Hắn đã sớm suy đoán vương bát đản này xuất hiện ở chỗ này không có ý tốt, cho nên mới có tâm tư rãnh rỗi vô nghĩa với hắn ta, không nghĩ tới một chút cũng không oan uổng hắn ta.
Vương bát đản này cư nhiên còn chưa từ bỏ tâm tư xấu xa với A Tự, xem ra lúc ấy bình rượu nện nhẹ rồi.
“Ngũ ca tới chỗ này làm gì?”
Tính tình Ngũ hoàng tử tuy rằng qua loa, nhưng lại không ngốc, theo thần sắc chợt biến hóa của đối phương không hiểu sao cảm thấy một luồng khí lạnh.
“Làm sao, ta đi dạo nơi nào còn cần bẩm báo với Thất đệ nữa hả?”
Úc Cẩn cười cười: “ Này cũng không phải, ta chính là thuận miệng hỏi một chút thôi, dù sao nơi này cũng không giống địa phương Ngũ ca sẽ đến.”
Ngũ hoàng tử đánh giá Úc Cẩn, không biết trong hồ lô của đối phương muốn làm cái gì.
Hắn ta không cho rằng tiểu tử này chỉ là thuận miệng hỏi một chút. Ngày đó, tiểu tử này thuận miệng một câu, uống nhiều quá, một bình rượu liền nện vào trên đầu hắn.
Nghĩ vậy, Ngũ hoàng tử có loại xúc động giơ tay sờ đầu.
Loại xúc động này làm Ngũ hoàng tử phá lệ bực bội.
Hắn ta cũng không phải sợ tiểu tử này, loại phản ứng cầm lòng không được này rốt cuộc là chuyện thế nào đây?
“Thế Thất đệ vì sao lại ở chỗ này?”
Úc Cẩn cười: “Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080971/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.