Úc Cẩn đứng dậy, ngăn cản đường đi của Khương Tự.
Khương Tự nhìn động tác nhanh nhẹn của hắn, đôi mắt xinh đẹp nheo lại.
Vừa rồi còn hộc máu, hiện tại lại có thể nhảy dựng lên ngăn cản nàng, cho nên hắn lại đang lừa nàng?
Lửa giận từ trong lòng dâng lên, nghĩ đến lo lắng vừa rồi, Khương Tự liền nhịn không được thầm mắng chính mình.
“Tránh ra!”
“Về sau không muốn gặp ta?” Úc Cẩn một tay chống ở trên vách tường, hơi hơi cúi đầu nhìn thiếu nữ trước mặt.
Khương Tự mi mắt không nâng, nhàn nhạt nói: “Phải.”
“Thà rằng gả cho bất luận kẻ nào cũng không muốn gả cho ta?” Úc Cẩn hỏi lại.
Một tia chần chờ cơ hồ chưa từng xuất hiện, Khương Tự lại lần nữa gật đầu: “Phải.”
Sắc mặt thiếu niên dần dần tái nhợt, chậm rãi thu hồi tay, lông mi dày đậm che đậy cảm xúc mãnh liệt sóng gió nơi đáy mắt.
Cái nha đầu nhẫn tâm này, nàng rõ ràng có ý với hắn, nhưng vì sao lại lặp đi lặp lại nhiều lần cự tuyệt hắn?
Đơn độc cự tuyệt hắn!
Nghĩ đến câu “Thà rằng gả cho bất luận kẻ nào cũng không gả cho hắn ” của Khương Tự, Úc Cẩn liền đau tim. ( Vũ: Con đường truy thê của anh còn dài dài, * vỗ vỗ bả vai * ^ ○ ^ Cách mạng chưa thành công, đồng chí xin tiếp tục cố gắng)
“Vì sao?”
Khương Tự rốt cuộc nâng lên mi mắt, nhìn thẳng hắn.
Thiếu niên có một đôi mắt phượng tinh xảo, đuôi mắt hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080970/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.