Editor: Khuynh Vũ
Rốt cuộc sao lại bị vạch trần Úc Cẩn chết sống nghĩ mãi mà vẫn không rõ, đương nhiên trước mắt việc này không trọng yếu, trọng yếu chính là làm sao vượt qua cửa ải này.
“ Ta thế mà không biết Dư công tử còn biết đóng kịch.” Khương Tự túm ống tay áo Úc Cẩn lạnh lùng nói.
Úc Cẩn chớp chớp mắt: “ Cái đó...... Chúng ta đây coi như là da thịt thân cận sao?”
Mặt Khương Tự nóng lên, cuống quít buông ống tay áo Úc Cẩn ra.
Nếu giả bộ đáng thương bị phơi bày, vậy thì vẫn là khôi phục bản sắc đi, Úc Cẩn mỉm cười, mặt dày nói: " Còn là nàng chủ động."
" Úc Thất!" Khương Tự chán nản, " Ngươi còn cần mặt mũi hay không?"
" Không cần nha." Úc Cẩn mỉm cười xích lại gần Khương Tự, bỗng nhiên thả nhẹ thanh âm, " Ta chỉ cần nàng."
Có thể có được A Tự, cần mặt làm gì?
Ta chỉ cần nàng......
Khương Tự nghe được câu nói giống như thì thầm này, trong lòng bỗng nhiên giật thót, lại có loại bối rối không thể trốn đi đâu được, nhất thời quên đẩy ra người tới gần luôn.
Nhìn thiếu nữ gần trong gang tấc, Úc cẩn nhẹ nhàng liếm liếm môi, sinh ra xúc động âu yếm.
Không biết hôn gương mặt đỏ rực của A Tự, sẽ phải chịu một bạt tai hay là hai cái tát nhỉ?
Mặc kệ, hôn trước rồi nói......
Đầu Úc Cẩn rủ xuống thấp hơn, lại chợt dừng lại.
Không được, trên mặt hắn còn có máu đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080926/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.