Nhìn chủ tử vừa mới còn sinh long hoạt hổ trong nháy mắt biến thành một đóa kiều hoa, miệng Long Đán há đến có thể nhét cả một quả trứng gà: “Chủ, chủ tử ——”
Ngài làm cái gì vậy nha!
“ Bớt lải nhải đi!” Úc Cẩn thấp giọng cảnh cáo nói.
Lãnh Ảnh là cái hồ lô cưa miệng, hắn lo lắng nhất là tiểu tử Long Đán này nói quá nhiều họa chăng lỡ miệng.
Long Đán không dám hỏi nữa, dìu Úc Cẩn kêu: “Lão Vương, mở cửa.”
Cửa gỗ sơn đen bình thường cọt kẹt một tiếng mở ra, Nhị Ngưu chen lão Vương chui ra, vây quanh Úc Cẩn kêu loạn lên.
Úc Cẩn ba ngày không thấy Nhị Ngưu cũng khá nhớ, nhưng mà Nhị Ngưu cũng không quan trọng bằng nàng dâu tương lai, hắn lặng lẽ nhéo Long Đán một cái, ra hiệu Long Đán tranh thủ thời gian dìu hắn đi vào.
Long Đán bên này còn đang ngớ ngẩn, Lãnh Ảnh thế mà đã mặt không biểu tình đỡ lấy một cánh tay khác của Úc Cẩn đi vào bên trong.
Lão Vương giật nảy người: “Ngài đây là làm sao vậy?”
Khương Tự ngồi ở dưới cây trong viện sớm đã đứng lên.
Nàng không nghĩ tới sẽ đúng lúc chạm mặt Úc Cẩn.
Lúc này tâm tình Khương cô nương có chút phức tạp, một phương diện thì hiếu kì cảnh ngộ Úc Cẩn gặp, một phương diện khác lại cảm thấy mình mỗi ngày tới còn gặp phải hắn, nói không chừng sẽ khiến cho người này suy nghĩ lung tung.
Sớm biết thế đã đổi thời điểm đến đây.
Khương Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080925/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.