Long Đán thấy người trong lòng chủ tử thế mà thật sự bị Nhị Ngưu kéo vào, lòng bàn chân bôi dầu tranh thủ thời gian phóng đi.
Loại sự tình này nhất định phải kịp thời thông tri chủ tử ngay, bằng không chờ chủ tử trở về mà biết lỡ mất dịp tốt với Khương cô nương, nhất định sẽ thu thập hắn.
Về phần hắn đi rồi không ai tiếp đón Khương cô nương —— Ha hả, có Nhị Ngưu ở đó đều mạnh hơn bất kỳ người nào rồi.
Úc Cẩn theo Tứ hoàng tử đi vào Tề Vương Phủ, yến hội được tổ chức tại hoa viên vương phủ.
Cảnh Minh Đế tổng cộng có tám hoàng tử sinh sống ở đây, Úc Cẩn yên lặng đếm đếm nhân số, ngoại trừ Thái tử ra thế mà lại đến đông đủ cả.
Thấy Úc Cẩn tới, mấy vị hoàng tử thần sắc khác nhau, đại đa số trong mắt đều hiện lên khinh thường.
Bọn hắn tuy rằng đến khánh sinh cho Úc Cẩn, bợ đỡ lại không phải Úc Cẩn, thậm chí cũng không phải Tứ hoàng tử.
Chỉ là một tên huynh đệ từ nhỏ sống ở ngoài cung còn đi phía Nam đánh bọn mọi rợ, từ khi tới kinh thành cũng chưa từng liên hệ với bọn hắn, không dựa vào cơ hội này đến tham dự một chút náo nhiệt làm sao được?
“ Thất đệ, cùng ngươi uống một bữa rượu đúng là không dễ dàng nha.” Đại hoàng tử ôn hòa cười chào hỏi.
Đại hoàng tử phong Tần Vương, nói đến tình cảnh thì có chút xấu hổ.
Lúc Cảnh Minh Đế còn là một vị hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080916/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.