Mười tám tuổi đối với Thất hoàng tử mà nói là một dấu ấn rất trọng yếu.
Trước mười tám tuổi, Úc Cẩn có thể nói là được nuôi thả, đọc sách tập võ sư phó là có, chỉ cần hắn muốn học liền có người dạy, nhưng mà thứ hắn không muốn học cũng sẽ không có ai lấy yêu cầu hoàng tử ép buộc hắn đi học.
Hoàng thân quốc thích, văn võ bá quan giữ một loại thái độ bỏ mặc với Úc Cẩn, đương nhiên lúc chạm mặt lại biểu hiện ra tôn trọng cơ bản đối với hoàng tử.
Bọn hắn cũng đang chờ Thất hoàng tử tròn mười tám tuổi.
Lúc trước Thiên Sư từng nói, Thất hoàng tử sinh ra có bát tự tương khắc với Hoàng Thượng, cho nên phụ tử không thể gặp mặt, chờ Thất hoàng tử đầy mười tám tuổi thì sẽ không còn đáng ngại nữa.
Bọn hắn chính là đang chờ sau khi Thất hoàng tử đầy mười tám tuổi Hoàng Thượng còn có thể nhớ lại đứa con trai này nữa hay không.
Nếu như nhớ lại tất nhiên là không cần nhiều lời, còn nếu đã sớm quên mất vị Thất hoàng tử này, vậy bọn hắn từ đây có thể làm lơ rồi.
Úc Cẩn không bình tĩnh cũng không phải bởi vì điều này.
Sinh nhật của hắn đều đến rồi, thế mà A Tự vẫn chưa từng tới qua một lần!
Không vui.
Tâm tình không tốt người nào đó đưa ánh mắt dịch về một góc.
Nơi đó nằm một con chó lớn, đang híp mắt lè lưỡi hóng mát.
Người nào đó tâm tình càng khó chịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080915/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.