Khương Tiếu tỉnh lại trong tiếng côn trùng uyển chuyển kêu vang.
Nàng ngồi dậy, dụi dụi hai mắt, bỗng nhiên biểu tình đờ ra.
Đêm qua phát sinh chuyện như thế, nàng vậy mà ngủ say như chết?
“ Tứ muội ——” Khương Tiếu vội nhìn sang bên người một chút, phát hiện Khương Tự còn đang ngủ say liền nhẹ nhàng thở ra, nghĩ nghĩ đưa tay đẩy Khương Tự một chút, “ Tứ muội, muội tỉnh tỉnh.”
Khương Tự chậm rãi mở to mắt, sóng mắt lưu động: “ Tam tỷ?”
“ Nhìn sắc trời không còn sớm nữa, thức dậy đi.”
Khương Tự đứng lên, một bên chỉnh lý y phục một bên nói: “ Sau nửa đêm mới mơ mơ màng màng ngủ, tỉnh chậm.”
Khương Tiếu nghe vậy có chút xấu hổ: “ Ta không biết sao liền ngủ say như chết......”
“ Cái này cũng không kỳ quái, sau khi trải qua nỗi sợ hãi lớn có ít người ngủ không được, cũng có ít người tinh thần tiêu hao ngược lại ngủ càng sâu hơn.”
Là như thế sao?
Khương Tiếu luôn cảm thấy mình không phải người tâm thoải mái thân thể béo mập như thế, giờ phút này nhớ tới sự tình đêm qua vẫn cứ có một đoàn bóng ma chiếm cứ trong lòng không vứt đi được: “ Tứ muội, chúng ta thật sự phải tiếp tục ở chỗ này?”
“ Không, chúng ta hôm nay trở về.”
“ Đêm qua muội không phải nói ——”
“ Trước khác nay khác.” Khương Tự đến gần Khương Tiếu, ở bên tai nàng nói nhỏ, “ Ta tìm được biện pháp đối phó súc sinh kia rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080852/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.