Bóng đen kia động tác mau lẹ, khoác lên trên cánh tay Khương Tự.
Khương Tự duỗi tay vuốt vuốt đầu bóng đen, thở dài: “Nhị Ngưu, sao ngươi lại tới đây?”
Bóng đen này chính là Nhị Ngưu đã một thời gian không gặp.
Thấy Nhị Ngưu thân mật hít hít cái mũi, Khương Tự vừa bực mình vừa buồn cười.
Cũng nhờ nàng sớm ngửi thấy mùi vị quen thuộc, đổi lại là nữ hài tử khác nửa đêm canh ba đi ở trong hoa viên đột nhiên bị bóng đen nhào tới, chỉ sợ đã sớm bị dọa gần chết rồi.
“ Ư ư ——” Nhị Ngưu lấy lòng kêu một tiếng.
“ Trước đi theo ta.” Khương Tự vuốt ve đầu Nhị Ngưu, biết nơi đây không nên ở lâu, tiếp tục đi về phía trước.
Xuyên qua cửa tròn, chỗ ở của thế tử hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có từng cái đèn lồng dưới hiên vẫn chưa dập tắt, tản ra ánh sáng màu quýt nhạt.
Toàn bộ sân viện của thế tử đều tắm rửa dưới ánh đèn màu quýt nhạt, so với trong hoa viên kinh khủng mạo hiểm, tựa như là một thế giới khác.
Một người một chó rất mau đi vào Đông Khóa viện.
Có bí chế mê hồn tán, Khương Tự cũng không lo lắng hai nha hoàn cùng Khương Tiếu lại đột nhiên tỉnh lại, vào nhà liền đi rửa tay, sau đó mang theo Nhị Ngưu đến Đông Thứ gian không người.
Đông Thứ Gian so với Tây Thứ Gian hơi cao lớn rộng rãi hơn chút, bố cục lại không khác nhiều.
Khương Tự ngồi xuống, cũng không châm đèn, mượn ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080851/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.