Mắt đã có thể thấy được rồi?
Trong chớp mắt cả căn phòng ngay cả cây kim rơi cũng nghe có thể thấy tiếng.
Phùng lão phu nhân gian nan chớp mí mắt một hồi: “ Đó là...... Tứ nha đầu?”
Chỗ Khương Tự đứng đúng lúc bị Phùng lão phu nhân liếc mắt một cái là nhìn thấy.
Thiếu nữ cười nhẹ nhàng khẽ cúi người với Phùng lão phu nhân: “ Chúc mừng tổ mẫu khang phục.”
Nàng vốn đứng ở trong viện, mặc dù có lòng tin rằng con mắt của Phùng lão phu nhân sẽ tốt lên, nhưng không tận mắt nhìn thấy trong lòng vẫn bất an, thế là liền thừa dịp hỗn loạn chen lấn tiến vào.
Vốn chính là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp động lòng người, phối hợp với nụ cười như xuân hoa chớm nở, ánh mắt còn hơi mờ mờ của Phùng lão phu nhân nhất thời sáng rực lên.
Nhìn thấy rồi, bà xác thực nhìn thấy rồi!
Tất cả người ở trong phòng như ở trong mộng mới tỉnh, rối rít chúc mừng Phùng lão phu nhân.
Nhị thái thái Tiêu thị kẹt ở trong đó, trên mặt dù mang theo nụ cười vui vẻ, nhưng lại hận không thể đập đầu vào tường một cái.
Xong rồi, xem ra, cái thanh danh Thiến Nhi bị tà ma ám vào người bị định chắc rồi!
Khương Thiến là phu nhân của Trường Hưng Hầu thế tử, là phu nhân vọng tộc chân chính, có một cái thanh danh như thế tương lai không biết phải hứng chịu bao nhiêu cơn giận nữa.
Khóe mắt Phùng lão phu nhân ứa nước mắt, kích động không thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080834/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.