Trời sắp tối rồi, cũng nên tự mình đi ‘ mời’ Lưu tiên cô nhỉ!
Từ Tâm Đường bên kia vẫn mãi không có động tĩnh gì, trái tim Nhị thái thái Tiêu thị cuối cùng cũng rơi xuống hơn phân nửa, mang theo nha hoàn bà tử đi đến chỗ Lưu tiên cô.
“Tiên cô, mời.”
Nữ đồng nhìn Lưu tiên cô một chút, yên lặng cầm lấy tay nải nhỏ đã thu thập xong hôm qua.
Lưu tiên cô hít một hơi thật sâu, cật lực đè nén cảm xúc sắp sụp đổ.
Bà lên thuyền tặc của Khương Tứ cô nương thì thật sự không xuống được nữa.
Hiện tại tốt rồi, thuyền lật, bà rơi vào trong khe mắt thấy sẽ phải chết đuối, kết quả......Tiểu đồng bọn cùng thuyền lại biết bơi!
Thấy Lưu tiên cô thần sắc căng cứng, Tiêu thị thống khoái cười: “ Tiên cô nếu như muốn dùng cơm tối rồi mới đi, vậy cũng có thể.”
“ Không, không cần......” Lưu tiên cô nhắm lại hai mắt, vẻ mặt chết lặng đi ra ngoài.
Trước không nói phụ nhân chết con kia có thể kéo bà đi gặp quan hay không, mà giờ đây bà có thể khẳng định, hôm nay chỉ cần bước ra cửa lớn Bá phủ thôi thì những người xem náo nhiệt kia sẽ nhào lên nuốt sống bà ngay.
Cái gì thanh danh, tương lai, hết thảy đều tiêu tan.
Lưu tiên cô bước từng bước một đi ra ngoài, hai chân như nặng ngàn cân.
Tiêu thị dừng lại, mắt lạnh nhìn bóng lưng suy sụp của Lưu tiên cô đi tới cửa chính.
Cửa hông bên cạnh cửa chính đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080833/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.