Thỏa thuận xong xuôi, Tiểu Liên rời đi trước.
Nam tử cố ý bước chậm lại, hỏi tiểu nhị: “Vị Khấu tiểu thư định mua thư quán đó là người thế nào?”
Tiểu nhị lập tức trả lời ấn tượng đầu tiên của mình: “Sinh ra đã xinh đẹp, lại còn có lòng từ thiện!”
Nam tử lộ vẻ kỳ lạ.
Điều hắn muốn hỏi đâu phải là dung mạo. Còn về cái gọi là từ thiện kia, chẳng phải là mua cửa hàng rồi về kiếm lợi nhuận một vạn lượng từ gia đình hay sao?
Tiểu nhị nói rằng Khấu tiểu thư tốt bụng, là đang nhắc đến việc sáng nay Tân Diệu cho tiền một thiếu niên. Thấy biểu cảm của đông gia không ổn, tiểu nhị cũng chợt hiểu ra.
Nhưng lời đã nói ra không thể rút lại, tiểu nhị gãi đầu, hạ thấp giọng: “Đông gia, ngài chưa nghe qua lời đồn về Khấu tiểu thư sao?”
Nam tử nhướn mày.
“Khấu tiểu thư ấy, là biểu tiểu thư của phủ Thiếu Khanh!”
Vừa nghe đến biểu tiểu thư của phủ Thiếu Khanh, nam tử lập tức nhận ra: “Là vị biểu tiểu thư suýt gặp nạn vì ngựa hoảng sợ?”
“Đúng đúng, chính là vị biểu tiểu thư ấy.”
Nam tử xoa cằm, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ lời đồn là thật?”
Hắn không khỏi dấy lên tò mò về vị biểu tiểu thư trong truyền thuyết, nhanh chóng bước đến thư quán Thanh Tùng.
Trong thư quán, quản gia của phủ Thiếu Khanh đang hỏi tình hình kinh doanh trong năm qua. Chủ quán sợ dọa khách mua bỏ đi, chỉ đành nói lấp lửng.
May thay, tiếng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-chi/3704143/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.