Những ngày tiếp theo tôi trở lại làm việc như bình thường, công việc pha chế không nặng nề, sức khoẻ của tôi cũng khá ổn nên gần như mọi thứ vẫn nằm trong tầm kiểm soát của mình. Trộm vía hai đứa nhỏ trong bụng tôi có lẽ cũng rất biết thương mẹ nên đều phát triển ổn định. Thế nhưng nói sao thì nói có bầu thai đôi vất vả hơn thai đơn rất nhiều, mới đến tháng thứ bảy người tôi đã nặng nề, ì ạch. Một ngày chủ nhật tôi được nghỉ nằm ở nhà, ăn cơm xong uống một cốc sữa bầu thì tranh thủ nằm đọc truyện cho con nghe. Khi vừa đọc xong định đi ngủ thì thấy thằng Hiếu gọi. Tôi vừa nhấn nút nghe nó đã nói:
\- Chị ơi\.\.\. anh Việt\.\.\.
Tôi không biết nó định nói chuyện gì, nhưng nghe đến chữ Việt tôi đã nổi máu chó hỏi lại:
\- Thằng mặt lờ ấy lại làm gì chị Ngân à?
Vừa nói xong tôi bỗng thấy hơi có lỗi với hai đứa con của mình. Suốt thời gian mang thai tôi luôn cố gắng giữ tâm trạng vui vẻ và quan trọng là dặn mình không được tạo nghiệp. Thế nhưng ở bên này thì có thể, chứ mỗi lần nhắc đến thằng Việt tôi thật sự không khẩu nghiệp không được. Hiếu thấy tôi như vậy liền lí nhí nói:
\- Đợt trước ý\, đợt chị mới đi nước ngoài được hai tháng\, anh ta đến nhà hàng chị Ngân làm gây sự\, xong còn đánh chị Ngân nữa
Mẹ kiếp! Có thằng chó chết! Chắc nó nghĩ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cach-cua-mot-con-di/3253474/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.