\- Cô ngồi đi\!
Tiếng mẹ chồng tôi cất lên giữa không gian im lặng. Ba chữ "cô ngồi đi" đủ hiểu mọi chuyện đã tới hồi kết thúc. Trên mặt bàn một sấp ảnh dày cộp, tôi không biết bên dưới có những gì, chỉ thấy bức ảnh trên cùng tôi đang mặc chiếc váy ngắn cũn bị lão Hưng bóp lấy mông. Cả người tôi lúc này không chỉ run còn là nỗi xấu hổ nhục nhã. Mẹ chồng tôi vẫn nhìn tôi, đẩy sấp ảnh về phía trước mặt tôi xoè từng cái ra rồi nói:
\- Cô biết trên đời này tôi ghét nhất là gì không?
\- Con\.\.\.
\- Đừng xưng con với tôi\. Trên đời này tôi ghét nhất là phản bội và lừa dối\, cô lại có cả hai\.
Tôi nhìn những bức hình trong ảnh, ngoài những bức hình tôi bị lão Hưng ôm còn rất nhiều bức hình khác với những gã đàn ông khác nhau. Thậm chí có bức ảnh tôi uống rượu, một gã đàn ông nào đó chụp thẳng tay vào ngực còn rõ nguyên mồn một. Nếu như tôi là một người khác khi nhìn vào cũng đủ khinh bỉ, kinh tởm tôi chứ đừng nói là mẹ chồng tôi. Dẫu rằng tôi chỉ bán trinh cho Khoa, nhưng suy cho cùng cũng trăm ngàn thằng tiếp xúc, đụng chạm. Một màng trinh mỏng manh giữ lại nhưng nhân phẩm đã bị bán rẻ từ lâu. Loại con gái mạt hạng như tôi bẩn tưởi, tanh hôi đâu xứng đáng bước chân vào đây. Đã vậy tôi còn cùng gia đình cô Hà lừa dối bà, có ngàn chậu nước cũng không gột sạch nổi sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cach-cua-mot-con-di/3253469/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.