Khoa thấy tôi nghệt mặt ra thì nói:
- Sao thế? Ghen à?
- Điên à? Ghen gì, có gì mà phải ghen?
- Không ghen sau tự dưng im, mặt thì nghệt ra thế kia?
- Tại em đang nghĩ đến cái chuyện khác thôi.
- Thôi, nếu có ghen thì cứ nói đi. Anh thích con gái thẳng thắn.
- Thì cũng hơi hơi thôi.
- Thế là có ghen hay không?
- Có một chút.
- Sợ thật, em nhỏ nhen thật đấy, ghen với cả mẹ của anh.
Tôi nghe xong ngớ người một lúc mới hiểu mình bị gài. Khoa bật cười gõ nhẹ vào đầu tôi nói:
- Thôi, thay quần áo xuống ăn sáng rồi đi chơi. Ở ngoài lạnh lắm nhớ mặc ấm, chân đau thì đi giày bệt thôi.
Bên ngoài trời lúc nắng lúc lại mây mù, tôi gọi Khoa lại rồi nói:
- Mình chụp chung mấy tấm đi.
Ban đầu cứ ngỡ Khoa từ chối nhưng không ngờ anh lại vui vẻ đồng ý. Tôi cầm điện thoại lên tự sướng vài bức chung với anh, đến khi xem lại liền cười nói:
- Thực ra chúng mình cũng đẹp đôi phết anh nhỉ?
Khoa nhìn tôi đáp:
- Em ảo tưởng cũng không có ít đâu nhỉ?
- Ảo tưởng gì? Anh không thấy đẹp đôi à.
Nói rồi tôi bất chợt buột miệng ra câu hát:
- Anh thì đẹp trai còn em thì đẹp gái, mình mà yêu nhau thì có gì mà sai?
Khoa nghe đến đây chợt kéo tôi sát lại thơm chụt lên trán rồi lẩm bẩm "Hoá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cach-cua-mot-con-di/151354/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.