Sao tự nhiên tôi và anh ta lại thành bạn bè thế này? Sao tôi lại đồng ý cuối tuần đến trường bắn với anh ta chứ? Không phải tôi đã quyết làsẽ không gặp anh ta nữa sao? Hạ Trường Ninh quả là lợi hại.
0o0
Tôi tức giận vào nhà, trước khi vào cửa còn hít thật sâu. Tôi cảm thấy khó chịu trong người, chả nhẽ sau này tôi phải dựa vào việc đi xem mặt để giải quyết chuyện cá nhân hay sao? Tên đầu tiên là Hạ TrườngNinh mặt dày, vậy người tiếp theo sẽ là ai? Lẽ nào tôi chỉ có thể chọnmột người “kém trên hơn dưới” trong những người đi xem mặt này để giảiquyết cho xong việc này sao?
Tôi vô cùng hy vọng sẽ có một tình yêu lãng mạn đẹp như mơ khiến tôitim đập chân run xuất hiện. Người yêu đẹp trai, vừa dịu dàng vừa quantâm lại thấu hiểu tâm tình, có thể nấu nướng thì càng tuyệt… Nằm mơ!Tổng kết xong một hồi tôi mới vào nhà.
Bố mẹ tôi lập cập bước xuống từ trên ghế sofa. Mẹ tôi sầm mặt lạinói: “Phúc Sinh, sao mà về muộn thế hả? Không phải đã dặn về nhà trướcchín giờ ba mươi phút sao? Gọi điện thoại thì không nghe!”.
Câu này mẹ nên nói với tên lưu manh kia mới đúng! Ba lô của tôi bịngười ta ném lên đùi anh ta, tôi nghe làm sao được chứ! Tức giận đầymình!
Tôi ngồi vào ghế rồi kể lại hết chuyện cho bố mẹ nghe, tôi kể vô cùng ấm ức, vô cùng chán nản… nhưng chuyện chán nản hơn đã xảy ra.
“Phúc Sinh à, bố thấy Hạ Trường Ninh cũng thích con đấy, mới gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bo-em-kiep-sau-nhe/95922/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.