Đối với một đứa trẻ không có nền tảng mà nói, vào Đông Xưởng đã có thể làm Sai sự, đây là chuyện có nằm mơ cũng không dám nghĩ. Tiểu Tứ vui mừng quá đỗi, vội vàng hướng về phía Lương Ngộ chắp tay hành lễ: “Đa tạ Đốc chủ. Xin Đốc chủ yên tâm, Tiểu Tứ nhất định cố gắng học hỏi, tuyệt đối không làm Đốc chủ mất mặt.”
Lương Ngộ ừm một tiếng, nhìn bọn họ kẻ xướng người họa nháy mắt ra hiệu, hơi nhíu mày lại, chuyển ánh mắt đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trước kia Nguyệt Hồi muốn dẫn Tiểu Tử về, hắn đã nhắc nhở nàng, nam nữ khác biệt không thể quá thân mật, mặc dù ngoài miệng nàng đồng ý nhưng có thể thấy được nàng cũng không để trong lòng. Bây giờ dẫn người về rồi, hắn ngược lại không phải là không có sự độ lượng rộng rãi bao dung, chỉ sợ lâu ngày lâu năm, lớn mà không tự chủ, lúc nào cũng cãi nhau ầm ĩ như vậy, thật sự không ra thể thống gì. Để tránh tương lai xảy ra sơ suất, vẫn là tiên hạ thủ vi cường*, Đông Xưởng cũng tốt, Cẩm Y vệ cũng tốt, Chưởng ban, Bách hộ, Thiên hộ, Nhậm miễn đều ở trong một câu nói của hắn, thưởng cho Tiểu Tứ một việc làm, để hắn ta cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bi-dien/4598590/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.