Lương Ngộ bật cười: “Tiến cung làm thái giám? Muội biết Tử Cấm thành là chỗ nào không?”
Nguyệt Hồi suy nghĩ một chút, chống cằm nói: “Muội biết đó là cái ổ phú quý, Hoàng đế lão gia tử ở trong đó, một đám phi tần hầu hạ hắn, hắn thích ai thì chọn người đó. Những nhóm chủ tử đó, dùng bát vàng đũa bạc, ngay cả cây móc tai cũng làm từ ngà voi, vậy thì có nhiều tiền cỡ nào! Còn có những thái giám trong cung ra ngoài làm việc, từng người một la lối om sòm, giẫm người khác dưới lòng bàn chân, động một tí là phun nước bọt đầy mặt người ta, đừng thấy trong cung là nô tài, ra khỏi cửa cung rồi thì tất cả đều là gia.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Ngộ nghe nàng nói xong, mỉm cười một tiếng: “Cho nên muội cảm thấy làm thái giám không phải là chuyện xấu, gia đình nghèo nuôi nhi tử không nổi trên đời này cũng cảm thấy như vậy. Cuối cùng cam tâm tình nguyện để nhi tử tịnh thân vào cung, còn hướng về tương lai thăng phát, có thể trợ giúp cho trong nhà.”
Nguyệt Hồi nói phải: “Một gia đình trước kia muội quen biết chính là như vậy, trong nhà nghèo đến đói, muốn để nhi tử tiến cung phát tài. Nhưng sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bi-dien/4598589/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.