Không Phá trở về nơi mình ở, hắn nhìn thấy hoa chuối tiêu trong sân đang nở rực rỡ.
Khi đó hắn không biết đó là gì, Vi Thiện nói, tinh linh bên trong cây chuối tiêu vì thích người phàm nên nở hoa, hoa rung rinh đón gió, giống như vòng eo của mỹ nhân khẽ chuyển động. Hắn ngây ngốc hỏi Vi Thiện, anh sẽ nở hoa sao? Vi Thiện nói, sẽ. Vì vậy, hắn hài lòng lôi kéo Vi Thiện nói thật nhiều chuyện.
Hắn rất thích ở cùng Vi Thiện, mặc kệ bà nội phản đối như thế nào. Hắn cố chấp cho rằng Vi Thiện sẽ không hại người.
Hắn nhớ rất rõ ràng ngày đó sương mù cũng dày đặc như vậy, Vi Thiện lôi kéo tay hắn thật chặt, dặn hắn nghìn vạn lần đừng buông ra.
“Vi Thiện, hoa của anh màu gì?”. Hắn đung đưa cánh tay của bọn họ, hỏi.
Vi Thiện suy nghĩ rồi nói: “Tôi không biết”.
“Vậy khi nào anh sẽ nở hoa?”
Vi Thiện nói: “Chờ khi cậu cưới vợ, tôi sẽ nở hoa, hoa màu đỏ, cậu hãy hái xuống rồi cài lên đầu cô dâu của mình”.
“Tốt quá, tốt quá”. Hắn vui vẻ nhảy dựng lên.
Hắn thực sự cho rằng Vi Thiện sẽ vẫn ở bên hắn, cùng hắn lớn lên, nhìn hắn cưới vợ và cùng chơi đùa với con của hắn ………… Sau đó hắn chết đi, vĩnh viễn ở cùng một chỗ với Vi Thiện. Hắn nghĩ cuộc sống như thế nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Sau đó, có một số việc vận mệnh đã an bài, vô luận bạn không muốn thế nào nhưng nó vẫn cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-ngu-quai-luc-loan-than/2302928/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.