*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Thảo Đăng Đại Nhân
Editor: Dưa nụ
Nguồn ảnh: Pinterest
An Dạ nhìn chằm chằm vào bóng đèn bên trong cái chụp đèn.
Rõ ràng đang là mùa đông, vậy mà vẫn có một con côn trùng bay xung quanh ánh đèn, thân mình nó bị ánh sáng phản xạ, chiếu vào vách tường, biến thành một cái bóng lớn hơn gấp nhiều lần, giống như một con quái vật đang phô trương thanh thế, thực tế thì chịu không nổi một cái búng tay.
Con quỷ cô nhìn thấy trong mộng không phải cũng như vậy hay sao?
Trong mộng nó không gì làm không được, vừa đến lúc tỉnh dậy thì nó liền tan biến.
An Dạ đột nhiên nghĩ tới điều gì, cô cẩn thận suy đi nghĩ lại để tìm ra manh mối nhưng bất ngờ trong đầu đau đớn, giống như cô bị thiếu dưỡng khí vậy.
Cuối cùng cô không nghĩ ra được gì nữa, chỉ có thể từ bỏ.
Bạch Hành hỏi: " Sao? Lại tiếp tục ngủ nhé? Trời còn chưa sáng."
An Dạ hơi sợ, trả lời: "Tôi không dám ngủ nữa, sợ lại nhìn thấy nó."
"Lúc sợ hãi có thể nghĩ tới tôi, giống như lúc nãy vậy, tôi sẽ có mặt ngay lập tức."
Cô hơi có phần quẫn bách, thế nhưng điều đối phương nói lại là sự thật, con quái vật kia là nhịp cầu giữa cô và Bạch Hành, cô có thể kéo anh vào trong mộng dễ như trở bàn tay.
Giấc mộng là địa bàn của con quái vật hung hãn đó, đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-ngu-ban-bien-tap-dem-khuya/581106/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.