Tết đang đến gần, công việc ở công ty vẫn còn quá bận rộn, chưa thể nhìn thấy điểm kết thúc. Đối với những nhà tư bản độc ác người Đức không chú ý đến lễ tết Trung Quốc mà nói, Lê Hành không còn cách nào khác phải biểu thị rằng mặc dù trong lòng rất muốn từ chối, nhưng cho dù quỳ gối cũng phải hoàn thành công việc. Nhân lực cho dự án xây dựng đô thị không đủ, lại đang ở giai đoạn gần cuối, thời hạn deadline ngày càng đến gần, nhưng bản vẽ vẫn còn rất nhiều vấn đề đang chờ điều chỉnh. Lê Hành dù là giám đốc kỹ thuật cũng phải xắn tay áo và đích thân đảm nhận rất nhiều việc.
Đương nhiên, bên chỗ ba mẹ là không thể quay về. Khoảng một tuần trước khi giao thừa, Lê Hành bất an gọi điện cho ba, ôm tâm lý dù cho có bị mắng đến máu chó đầy đầu cũng tuyệt đối không thể xin nghỉ, biểu thị sau đó nhất định sẽ tìm cơ hội về nhà. Không ngờ, ba Lê im lặng một lúc, đột nhiên hỏi:
"Con định về nhà hả?"
Một câu nói trực tiếp khiến cho Lê Hành nghẹn họng.
"Ba...tết đến rồi, về nhà không phải là lẽ thường sao?" Lê Hành cơ hồ nghĩ rằng mình đã gọi nhầm cho một người bố giả.
"Không phải tháng chín mẹ vừa mới đến thăm con sao?" Ba Lê cũng mê man.
Lê Hành: "..." Dĩ nhiên không còn gì để nói.
"Con đó, con bao nhiêu tuổi rồi, nên học cách tự lập hơn đi, đừng có hở một tí là chạy đến chỗ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bach/3578443/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.