Dự định ban đầu sẽ về đến vào tối ngày thứ năm, vậy nhưng chỉ mới giữa trưa ngày thứ tư Cố Khâm đã trở về trước.
Vốn sắc mặt hắn đã âm trầm lạnh lẽo, trên đường trở về lại nhìn thấy nạn dân lũ lượt kéo đến thì sắc mặt càng thêm khó xem.
Cổng thành ở ngay phía trước, nạn dân ăn mặc rách rưới, cả người gầy còm bẩn thỉu. Bọn họ kẻ đứng người ngồi ở nơi bóng mát, hoặc mặc kệ nắng nóng bỏng rát mà nằm xuống nghỉ ngơi.
Trong những nạn dân hỗn loạn, một cái tròi tranh được dựng lên rất là bắt mắt. Từ trong tròi có khói lửa bốc ra, hương thơm của gạo quanh quẩn nơi đó.
Từng hàng nạn dân cầm bát ngay ngắn nhận lấy một chén cháo đặc nóng hổi.
Thấy rõ người đến phát cháo là ai, Cố Khâm điều khiển ngựa chạy đến tròi tranh. Hắn nhảy xuống ngựa rồi đi thẳng đến nơi phát cháo, nơi đó có một phụ nhân mang mạng che mặt đang nghiêm cẩn múc từng chén cháo đầy.
"Bình thẩm, đã xảy ra chuyện gì sao?" hắn nhíu mày nhìn hàng người đang chờ nhận cháo, thanh âm trầm khàn hỏi.
Bình thẩm không hề ngơi nghỉ, bà chỉ dành chút thời gian để nói với hắn vài câu "Những người này đều là nạn dân đến từ phương nam. Hiện tại chúng ta bận rộn không thể nói rõ với ngài, chờ ngài trở về thành thì bà chủ sẽ có thể nói rõ hơn."
Thấy đối phương không muốn nhiều lời thì Cố Khâm cũng chỉ có thể lên ngựa lao nhanh về thành. Cổng thành mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-ba-va-quan-gia/2803512/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.