Xe ngựa mệt nhọc ngày đêm lên đường, bọn họ đi tổng cộng hết mười hai ngày mới về đến kinh thành, nhanh hơn bốn ngày so với trong dự tính.
Quản gia Lăng Vương phủ đã sớm chờ ở trước cửa, Tiêu Vị Tân vốn định ôm Du Thư đi vào, nhưng Du Thư đánh chết cũng không chịu, ở trước mặt người khác không thể không biết xấu hổ như vậy được, Tiêu Vị Tân đành phải sai người đẩy xe lăn đã được chuẩn bị từ trước ra tới, tự mình đẩy hắn vào trong.
Vừa thu xếp xong xuôi cho Du Thư, Tiêu Vị Tân liền bảo Họa Xuân đi sắc thuốc, trên đường đi mọi thứ đều khá đơn sơ, cho dù có sẵn thuốc bổ tốt cũng không có thời gian để sắc kỹ lưỡng, hiện giờ đã trở về phủ, y tất nhiên là hận không thể lập tức nhét tất cả những thứ bổ dưỡng nhất vào trong miệng của hắn.
Du Thư không quen được người khác đối đãi cẩn thận từng chút một như vậy, nhưng đối với chuyện này Tiêu Vị Tân căn bản là không chịu nghe hắn, hắn cũng chỉ có thể thành thật mà nằm một chỗ, làm bộ như mình là một con ma nơ canh.
Một lần nữa trở lại Lăng Vương phủ, Du Thư bỗng nhiên có chút hoảng hốt, dưới thân chính là giường nệm tơ tằm hết sức mềm mại, nằm lên liền cảm thấy thoải mái bay bổng, lúc này đã qua giữa thu, nhìn ra cửa sổ là có thể thấy được một mảng lá khô rụng đầy trên mặt đất.
Tiêu Vị Tân cầm một quả lê gọt sạch vỏ, cắt thành từng miếng nhỏ đút cho hắn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-ve-den-hoang-hau/993646/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.