Tiêu Vị Tân cúi đầu nhìn Du Thư, thấy vẻ tràn ngập mong đợi trong mắt hắn, chỉ cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười, y giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu Du Thư: “Chỉ một trăm lượng cỏn con ngươi liền thỏa mãn sao?”
“Sao có thể chỉ là cỏn con được……” Du Thư không nhịn được mà phản bác, hắn thật sự chưa từng thấy qua nhiều vàng như vậy mà.
“Không phải ta vừa nói, từ nay về sau, của ta chính là của ngươi hay sao.” Tiêu Vị Tân lại xoa xoa đầu hắn, vẻ mặt ngập tràn sự dung túng, “Đừng nói là một trăm lượng hoàng kim, mà cho dù có là ngàn lượng, vạn lượng, hay thậm chí là phiến giang sơn này……”
Y vẫn chưa nói xong, nhưng Du Thư đã hiểu rõ ý tứ còn thiếu của y.
Tuy rằng kiếp trước dù sao cũng coi như một tiểu phú nhị đại, nhưng Du Thư vẫn bị lời này của Tiêu Vị Tân đả động, cảm giác này và cảm giác khi ở nhà được cha mẹ nuông chiều hoàn toàn không giống nhau. Huống chi, Vương gia nhà hắn khổ tâm kinh doanh nhiều năm như vậy, ẩn nhẫn ngủ đông chỉ vì một ngày kia, nhưng vạn dặm núi sông này, y nói cho mình liền cho mình……
Cho dù y chỉ đang vui đùa, nhưng bấy nhiêu cũng đủ để khiến Du Thư nhận được một cảm giác thỏa mãn to lớn ngay tại khoảnh khắc này.
Tiêu Vị Tân khom lưng nhẹ nhàng bế Du Thư lên khỏi xe lăn, mày không khỏi nhíu lại, trọng lượng này hoàn toàn không giống một nam tử thành niên, Tiểu Thư thật sự quá gầy. Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-ve-den-hoang-hau/993645/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.