Tôi thích em gái của chính mình. Lần đầu tiên gặp mặt tôi đã cảm thấy em rất đáng yêu. Khuôn mặt trắng nõn nà như cục bột.
Bỗng nhiên tôi có một cảm giác rung động.
Có một hôm tôi ngủ không được, bỗng nghe được cuộc nói chuyện của bố mẹ về Niệm Niệm. Kết quả là nghe được em không phải là em gái ruột của tôi. Bố mẹ ruột của em bị tai nạn giao thông, chỉ để lại một mình em. Em bị mất đi kí ức hồi nhỏ nên chẳng còn nhớ chuyện trước đây nữa.
Thế nhưng tôi đã hạ quyết tâm coi em như em gái ruột mà chăm lo chu toàn cho em
Em rất sợ trời mưa nên mỗi lần như vậy tôi đều ở bên cạnh em, ru em ngủ.
Mỗi sớm mai, em sẽ như thường lệ mà hôn tôi một cái. Tôi cho là em chỉ thể hiện tình cảm yêu mến giữa hai anh em nên cũng không để ý.
Cho đến khi tôi dẫn một cô gái về nhà. Em một câu cũng không thèm nói với tôi. Tôi muốn túm lấy tay em và hỏi rằng vì sao lại không để ý tới tôi, nhưng không túm được.
Sau khi cô gái đó rời đi, tôi hỏi bố mẹ: “Niệm Niệm đi đâu rồi bố mẹ?”
“Nó đi đi chơi với bạn rồi.”
Tôi nhìn đồng hồ, đã muộn như vậy mà em vẫn chưa quay về.
Đột nhiên có điện thoại gọi đến, là bạn thân của Niệm Niệm. Em ấy nói Niệm Niệm uống say rồi, sợ Niệm Niệm một thân một mình không an toàn, nên mới gọi điện thoại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-trai-nuoi-tro-thanh-nguoi-yeu/3332280/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.