Extra 2: Lúc Trước Thời Hiện Đại 2 "Mình xin lỗi. Mình đã thích người khác mất rồi, mình không thể đi chơi với cậu đâu" Năm nay cũng vậy, tôi tự hỏi đã bao nhiêu lần rồi, cái câu đầy tuyệt vọng này lại bị nói ra một cách lặng lẽ. Người từ chối là một cô gái. Mặc dù cậu trai đó đang mặc bộ đồng phục dài tay, quần áo của cô gái đó mang đến một bầu không khí khác biệt. Bộ dougi trắng, tấm hakama màu đen đeo ở phần ngực (Umanori Hakama). Đây là trang phục thông thường của bộ môn cung thuật. Chiều cao của cậu trai vừa hỏi cô ấy vào khoảng 1m75, cô gái cũng tầm tầm vậy. Hai người họ bằng nhau nên có thể dễ dàng nhìn thẳng vào mắt mà nói. Chắc chắn cô gái đó sẽ cao hơn nếu đeo thêm giày cao gót. Ngoài ra, quần áo của cô có hơi xộc xệ, nhưng điều đó không có nghĩa cô thiếu kỉ cương. Đó là vì dáng người cao ráo và bộ ngực quá cỡ của cô. Ngay cả khi cô ấy mặc những bộ quần áo Nhật Bản thường ngày, bộ ngực đó vẫn tôn lên vẻ đẹp riêng. Ta có thể thấy cảnh cậu trai đó không còn chút năng lượng nào để gọi tên cô gái vừa rời đi nữa. Mặt cậu ta bây giờ như kiểu tận thế sắp đến rồi ấy. Trên cánh tay phải hơi ướt của cô gái có thêu dòng chữ: "Hasegawa". "Làm tốt lắm ~, cậu lại từ chối ai đó rồi sao ~" "Haruko, đừng có đếm nữa, chẳng phải tớ đã bảo cậu dừng lại sao hả?" Một người nữa, cô gái đó cũng đang mặc đồng phục bắn cung, bỗng xuất hiện trước mặt Hasegawa. Sân bắn cung của trường Cao trung Nakatsuhara nằm ở phía sau dãy phòng học, trên quả đồi cao nhất. Cô gái đó nhảy ra từ một cái cây trên đường về nhà. "Cho dù cậu có nói thế ~, một cô gái gia nhập câu lạc bộ bắn cung nhưng không phải trong mùa tuyển sinh,đã bắn hạ lời thú nhận của Ibuki-senpai. Cô ấy còn có khả năng gây thất vọng cho tất cả những học sinh nam đến tỏ tình với mình, từng người một" Cô gái đang cầm một cuốn sổ tay nhanh chóng nói tất cả những điều đó một cách nhiệt tình, và rồi cười lớn. Rất quyến rũ. Câu lạc bộ bắn cung có rất nhiều người đẹp. Cũng có những người giống một con vật nhỏ nhắn, đáng yêu như cô. Tất nhiên cũng có những kiểu người giống Hasegawa nữa. Môn bắn cung ở trường Cao trung, thật hãi quá đi thôi. "Chuyện đã đến mức này, tớ sẽ phải thu thập thêm dữ liệu thôi. Điều tra về đối tượng là việc cơ bản, c-ơ b-ả-n đấy" Thật không may, đối với trường hợp của cô gái này, tính cách và vẻ ngoài trái ngược hoàn toàn. Cô sẽ khiến người khác phải hối hận một khi đã mở miệng. Cũng không sai nếu tưởng tượng cô như một con chihuahua đáng yêu nhưng lại độc mồm độc miệng vậy. "Cậu nói nó đã đến mức này sao? Tha cho mình đi mà.Mình không muốn trở thành chủ đề chính để cậu nghiên cứu đâu, được không!?" "Nhưng ai là người được tỏ tình nhiều nhất ngôi trường này hả?! Việc này là cần thiết để phân hạng: 'Nếu tỏ tình với cô gái này; bạn sẽ trở thành một người hùng', cậu sẽ phải kiên nhẫn chờ đợi đến khi chúng tớ bỏ phiếu xong♪ " Hasegawa ... Không, Hasegawa Nukumi thở dài trong lòng. Mặc dù cô rất muốn phản đối cái phân hạng khó hiểu mà bạn mình đã đặt ra, kết quả cũng sẽ không thay đổi cho dù cô có biết được câu trả lời. Nếu nó bị thông báo cho mọi người, tình hình sẽ càng tệ hơn nữa. Cô biết điều này chắc chắn sẽ xảy ra. Cô nghĩ rằng nếu người kia đã nghiêm túc thú nhận với mình, cô cũng nên nghiêm túc trả lời họ. Nhưng nếu nó đến từ một thứ vô nghĩa như thử thách lòng dũng cảm, cô không muốn tham gia vào vụ này. ".... Nếu tớ có mệnh hệ gì vì chuyện này, tớ sẽ phanh phui rằng cậu cũng dính líu đến nó đấy, Haruko" "Hiện tại, Nukumin và chủ tịch câu lạc bộ là những người được ưa thích, đây là cuộc thi giữa hai người~hả ... eh, ehhh?! Làm lộ thông tin của người thông báo là chơi xấu đấy. Đây là hành vi can thiệp vào quyền tự do ngôn luận! Nếu cậu định làm thế,ít nhất hãy gọi tớ là phóng viên A hoặc dùng biệt danh cũng được!! " Do bản chất của lần phân hạng này, có rất nhiều cái tên nằm trong câu lạc bộ bắn cung. Dính líu đến hành vi phạm tội khi chính mình cũng đang ở trong câu lạc bộ là điều tồi tệ. Phóng viên Haruko, người vừa đòi quyền tự do ngôn luận, đang hoảng loạn. Bỏ qua chuyện lí lẽ, Haruko có bộ óc rất gian xảo, vì vậy cô chính là thủ phạm thật sự. Hasegawa đã phản đòn rất tốt. "Những người có tên trong cái bảng xếp hạng vô lí đó cũng có quyền con người đấy! Ngay từ đầu, chẳng phải cậu cũng mới vào năm nhất sao, Haruko? Cậu vẫn chưa thể bắn trúng mục tiêu đâu, vậy nên đừng có mà bỏ qua các hoạt động của câu lạc bộ!" "Muu, nói thẳng ra vết thương lòng của tớ như thế, lời lẽ của Nukumin càng ngày càng sắc sảo hơn rồi, yoyoyo" "Sau nửa năm gắn bó với cậu, tất nhiên mình sẽ phải quen với chuyện này rồi. Dù sao thì, về lại võ đường đi, Haruko" "... Kể từ khi cậu nói rằng mình cũng sẽ tham gia, tớ luôn suy nghĩ về nó. Nukumin quá nghiêm túc đấy ~" Haruko, người tỏ vẻ bối rối như một con mèo bị túm cổ, đang càu nhàu. Vẫn chưa rõ vụ phân hạng đã dừng lại hay chưa, cũng có thể nó chỉ bị kéo dài thời hạn thêm chút ít. "Thậm chí trong buổi chào đón thành viên mới, cậu đã nghiêm túc nghe lời tớ nói và tuyên bố mình đã có bạn trai" "Đừng có nói thêm cái gì nữa ..." Nukumi đặt tay lên trán. Vì lí do nào đó, cánh tay giơ lên từ bộ đồ đang thể hiện sự quyến rũ của cô. (Wa. Cử chỉ của cô ấy cũng rất giống một quý cô. Nếu cổ cứ vô thức để lộ những đặc điểm gợi cảm thế này, tất nhiên người ta sẽ muốn tỏ tình rồi~ Đúng như dự đoán, cô ấy đã có người đàn ông của mình rồi sao?) Gần đây, sự nữ tính và gợi cảm của Hasegawa Nukumi tăng lên chóng mặt, Haruko nghĩ nó thật đáng ngạc nhiên. Lí do quan trọng nhất cho sự thay đổi này là một cậu trai nào đó, cô nghĩ vậy. "Về chuyện bắn trúng mục tiêu ... cậu nói rất giống Misumi-senpai. Nhắc mới nhớ! Tớ nghe nói senpai bỗng dưng lại đi du học nước ngoài! Đây là sai lầm của cả đời người đấy~. Mình cũng chưa biết nơi đó là ở đâu cả" Haruka hối hận bởi cậu ta là một nguồn thông tin có giá trị. "...Liechtenstein" "Hả? Lieche? " "Không có gì đâu. Đi thôi" Cơ thể Hasegawa bỗng đông cứng trước sự thay đổi chủ đề, nhưng Haruko Yanase, người luôn muốn trở thành một nhà báo, vẫn chưa nhận ra điều đó. Cô mới chỉ là một người nghiệp dư. Hơn nữa, cô cũng có dáng người nhỏ nhắn. Nếu cô và Hasegawa đối mặt nhau, nó sẽ như thể Haruko đang nói chuyện với ngực của Hasegawa vậy. Biểu cảm khuôn mặt của Hasegawa đã bị chiều cao che khuất, và cô ấy nên biết ơn điều đó. Bởi vì nếu Haruko nhìn thấy mặt cô lúc này, cổ chắc chắn sẽ nhận ra ngay. "Hasegawa-san, em đã xong việc chưa?" Ngay trước khi bước vào võ đường, một giọng nói gọi tên Hasegawa. "Chủ tịch câu lạc bộ Higashi. Em rất xin lỗi. Em đã đến muộn buổi tập luyện" Cô cúi đầu. Người vừa gọi cô là chủ tịch mới của câu lạc bộ, Higashi Yukari. Bởi có người đã hẹn gặp cô để thú nhận, Hasegawa đã nói trước với chủ tịch CLB rằng mình sẽ đến muộn do lớp có việc. Thật ra, sẽ tốt hơn nếu hai người gặp nhau sau khi cô đã thay quần áo, không thể khác được, Hasegawa phải gặp chủ tịch trọng bộ dougi trắng. Haruko, người bằng tuổi cô cũng đứng bên cạnh, vì vậy rất dễ để nhận ra cô ấy. Có vẻ Higashi Yukari vừa mới uống nước xong. "Ara, Yanase-san cũng đi cùng với em à?" "Eh, vâng ~ đúng thế! Em cũng đã giúp đấy!" Hasegawa chỉ biết ngạc nhiên và nở một nụ cười gượng gạo bởi sự láu cá của Haruko trước những tình huống như thế này. "Chị hiểu rồi. Cả hai người, đi thôi nào" "Vâng!" Ngay lập tức, senpai đi chậm lại để đến bên cạnh Yanase. Higashi Yukari đưa mặt lại gần tai Yanase và thì thầm điều gì đó, trong khi miệng vẫn đang mỉm cười. Haruko mở to mắt, trán toát mồ hôi hột. Mặt cô tối sầm lại. Biểu hiện của cô lúc này chẳng khác gì một con mèo bị tiếng động lớn làm giật mình cả. Hasegawa tự hỏi điều gì đang diễn ra và cố quan sát vẻ mặt Yukari, nhưng cô vẫn không thể đoán được lời thì thầm đó nói về cái gì. "Đừng làm quá sức mình nhé, được chứ?" Sau những lời đó, Higashi Yukari quay trở lại võ đường, bỏ lại hai đàn em năm nhất. "Hasegawa-chan, cùng nhau quay về nào" "Ibuki-senpai" Một người đàn ông tiếp cận Hasegawa với vẻ mặt tươi cười trong khi cô đang lau mồ hôi trên trán. Cao hơn hẳn một người Nhật bình thường, mái tóc màu hạt dẻ tự nhiên. Chỉ qua khuôn mặt, ta mới có thể nhận ra cậu trai này là người Nhật. Thậm chí nếu có người nói rằng cậu ta làm trong ngành giải trí, hầu hết mọi người sẽ tin sái cổ luôn. Tên cậu ta là Masamune Ibuki. Học năm hai trường Cao trung Nakatsuhara, thành viên câu lạc bộ bắn cung, xếp hạng thứ hai trong bài kiểm tra gần nhất của toàn khối. Có thể nói rằng cậu ta là một siêu nhân với thứ hạng cao nhất. Nhưng trong trường hợp của Ibuki, mọi người hay bàn tán về chuyện tình trường của cậu ta. Dù sao thì ... Cho dù là người chủ động hay bị động, cậu ta vẫn sẽ không sao hết. Miễn là cậu ta thích thú, sẽ không sao cả. Cậu ta chỉ quan tâm đến thú vui của chính mình. Cậu ta thích yêu quý mọi người hơn là nuôi dưỡng tình yêu của bản thân. Những học sinh nam khác luôn coi cậu ta là cái gai trong mắt. Gần đây, nó đã trở thành cảnh tượng thường thấy ở câu lạc bộ bắn cung. Nỗi ám ảnh gần đây nhất của Ibuki là cô đàn em năm nhất, Hasegawa Nukumi. Mặc dù cậu ta có nói rằng: "Tôi đã bị từ chối một cách thẳng thừng", ý chí của người này không thể dễ dàng biến mất đâu. Kể từ đó đến nay, cậu ta vẫn luôn tìm cách tiếp cận kouhai của mình. Một tinh thần thật đáng ngưỡng mộ. "Nếu em không có kế hoạch gì, vậy là ổn đúng không?" "Dường như Senpai mới là người đang có kế hoạch mà" "... Ahaha" Nukumi nói những lời đó khi cô nhìn sang vài học sinh nữ khác. "Em không muốn trở thành một trong những cô bạn gái của senpai đâu" "Hasegawa-chan, không từ bỏ là điều làm nên Ibuki-senpai này mà" "Còn điều làm nên Hasegawa này đó là cô ấy chỉ muốn nghiêm túc với một người mà thôi" Cô trò chuyện với senpai của mình như thể đã quen với nó rồi. Những lần tám chuyện với Haruko cũng có phần giúp Hasegawa quen hơn với Ibuki-senpai. Nếu là lúc trước, cô ấy sẽ chỉ biết đỏ mặt xấu hổ. "Yah ~, anh gặp rắc rối rồi đây. Nhưng Hasegawa-chan đã thực sự thay đổi huh~ Lúc nãy anh còn tưởng tâm trạng em đang trở xấu đấy, nhưng em bỗng trưởng thành lên nhiều.Chuyện gì đã xảy ra à?" "Ai mà biết được, đến em còn chả hiểu nổi chính mình nữa" "Thật sao ~? Anh nghĩ mình biết ai là người chịu trách nhiệm cho việc đó, nhưng anh nghĩ rằng bị ám ảnh nhiều quá cũng không tốt đâu" "Anh cũng biết sao ... Vậy thì chắc anh cũng phải nhận ra rằng em ghét điều này mà, phải không? Chỉ trừ có lần tỏ tình đầu tiên, em còn tưởng anh đang cố kiểm soát em trong những lần khác đấy" Nghe thấy từ "kiểm soát", khuôn mặt tươi cười của Ibuki biến mất tiêu. Cậu ta không thể lấy lại nụ cười ban đầu của mình. ".....Em đúng là rất sắc sảo.Nhưng đó không phải lí do để anh tỏ tình với em hết lần này đến lần khác. Anh khá nghiêm túc với Nukumi..." Masamune chuyển sang vẻ mặt nghiêm túc, cậu ta gọi Hasegawa bằng tên. Nhưng những lời đó lại không có điểm kết. "Ibuki-senpai .... Em sẽ chỉ coi hai ta là bạn thôi. Em sẽ không trở thành một trong những cô gái của senpai đâu. Vậy nên xin hãy thứ lỗi. Cảm ơn anh vì đã cố gắng" Ibuki chỉ còn thấy lưng của kouhai đang đi vào phòng thay đồ. (Trời ạ, để nghĩ rằng cô gái đầu tiên mình thực sự để ý lại đang yêu đơn phương một người bạn của mình. Chắc mình cũng xong rồi. Sẽ không sao nếu mình chỉ ngó lơ và quan sát. Nhưng mình lại bị nhìn thấu khi cố tỏ tình hết lần này đến lần khác, thật đáng xấu hổ mà) Cậu ta vươn tay ra để dừng cô ấy lại, nhưng nó lại bất động một chỗ. Không còn cách nào khác, cậu ta gắng gượng giơ tay về đằng sau đầu và gãi. Như thể nó tượng trưng cho sự bất lực của Ibuki khi không thể hành động theo cảm xúc vậy. "Ibuki ~ Các cô gái đã chờ lâu lắm rồi đấy. Nhanh thay quần áo và đi thôi nào" "Đến ngay đây" Có thể thấy rằng cậu ta rất nổi tiếng với người khác giới bởi nhiều cô gái đang đứng đợi ngoài võ đường. Nhưng không có một ai trong câu lạc bộ bắn cung ở đó cả. Danh tiếng của cậu ta trong câu lạc bộ là một lí do, nhưng có một thực tế đơn giản và bất ngờ: Ibuki không nói chuyện nhiều với các thành viên khác giới trong câu lạc bộ. Lý do cực kỳ đơn giản. Bởi vì cậu ta đẹp trai và xuất sắc trong học hành. Hơn nữa, cậu ta thích giải trí cho phụ nữ bằng rất nhiều chủ đề, đó là lí do khiến cậu ta nổi tiếng. Nhưng câu lạc bộ bắn cung cũng có những người giống cậu ta. Do đó, mặc dù cậu ta có nhiều phẩm chất tốt, nữ giới không nghĩ cậu ta sẽ chung thủy với mình (nghĩa đen luôn),điều này đã trở thành sai lầm của Ibuki. Bỏ qua việc có thể chấp nhận hay không, cậu ta có lí do riêng nên mới đi cùng vài cô gái một lúc. Nhưng nếu mọi người không hiểu được cái lí do đó, sẽ chẳng có ích gì cả. (Tên Makoto đó, làm sao cậu ta có thể chinh phục được cả Higashi lẫn Hasegawa nhỉ? Trời ạ, nếu thua ở cả mặt này lẫn cung thuật, mình sẽ không còn chỗ đứng nào nữa) Cậu trai tên là Misumi Makoto chưa bao giờ có ý định làm vậy. Mấy thứ như là trái tim phụ nữ, có lẽ cậu ta không thể hiểu được nó là bởi mấy cô chị vô tâm của mình. Câu: "Không chỉ ở cung thuật" đã chỉ ra rằng Ibuki coi Makoto như một đối thủ xứng đáng. Nhưng đây chỉ là cảm nhận của riêng Ibuki mà thôi. Cậu ta đã vài lần chứng kiến kĩ năng bắn cung của Makoto. Và khi Ibuki thấy được cảnh đó, lần đầu tiên trong đời, cậu ta phải công nhận kĩ thuật của một người ở cấp độ thần thánh. Kỹ năng siêu đẳng, không phải là lạ khi đem nó ra so sánh với thần linh hay ác quỷ. Lần đầu tiên, Masamune Ibuki nghĩ rằng tài năng của Misumi Makoto đã chạm đến cảnh giới của thần. Kể từ khi ấy, chắc chắn là vì cậu ta đã nhận ra kĩ năng thần thánh đó, các vật cản bởi sự thần thánh ngày một tăng lên. Một khi đã nhận ra điều gì, cậu ta không thể chấp nhận một thứ khác có cùng cấp độ. Đó là lý do cậu ta quan tâm đến trái tim của cô gái bị Makoto đánh cắp, và đã thực sự yêu người đó. (Naa Makoto. Higashi rất tốt, Hasegawa cũng rất tốt. Cả hai người họ không phải đều là những cô gái tuyệt vời sao? Cậu sẽ phải quay về một lúc nào đấy thôi. Cậu bỗng dưng biến mất, vì vậy đây không phải vấn đề đơn giản. Nhưng cậu biết không, hai người đó đang gặp vấn đề đấy. Nếu chuyện là vậy, cậu ít nhất cũng phải giải quyết nó đi đã chứ. Tôi sẽ cố gắng giữ họ tránh xa khỏi mấy con côn trùng kì lạ ..... Chết tiệt, mình đã thua hoàn toàn rồi. Mặc dù mình khá tự tin rằng mình có các phẩm chất của nhân vật chính. Gia đình khá giả, khuôn mặt, tầm vóc và phong cách của mình cũng hoàn hảo, thứ hạng trong học tập của mình chưa bao giờ giảm, tài năng về thể thao. Hơn nữa, mình cũng có rất nhiều chủ đề để nói chuyện và nổi tiếng với cả nam lẫn nữ ~ Dù có nhìn thế nào, mình vẫn là nhân vật chính, phải không?) Chắc chắn Masamune Ibuki có thể khoe khoang về những điểm đáng sợ của bản thân. Không phải là sai nếu bạn lập ra cả một đồ thị với điểm số hoàn hảo.Thực tế rằng khả năng của cậu ta vượt xa Makoto... Nhưng sẽ rất khác nếu nói đến chuyện cậu ta có thể trở thành nhân vật chính hay không. Misumi Makoto chỉ giỏi đúng một điểm. Về mặt kĩ năng, thứ duy nhất có thể tạo ra những số liệu để cậu ta khoe khoang chính là cung thuật. Nếu ta dùng một cái ra đa để biểu thị kĩ năng của cậu ta, sau đó kết nối nó với điểm mạnh của Makoto, những gì hiện lên sẽ là một đường thẳng hoàn hảo. Chuyên môn của cậu ở một đẳng cấp hoàn toàn khác. Nếu bạn cố gắng tìm ra điểm mạnh của Makoto, bạn sẽ phải hối tiếc đấy. Masamune Ibuki củng cố quyết tâm để dõi theo tình yêu của bạn mình - một người hùng. Sẽ không ai biết được sự tâm huyết đó cả, và cái cách Ibuki cư xử với những cô gái đang đợi mình vẫn sẽ không thay đổi kể từ khi cậu ta nhập học. ---------END CHAP----------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]