"Chỉ là vết thương ngoài da thôi. Nhưng anh chàng đó mạnh một cách khủng khϊếp. Tôi đã ngạc nhiên lắm đấy, nhìn này, tôi bị cắt một ít ở đây này, thấy không? Hơn nữa, năng lực của thanh katana đó thật đáng kinh ngạc. Mấy người có biết tôi vẫn chưa thể giải trừ được dấu ấn nó in lên người mình không hả? À thì, lúc đầu tôi chỉ định vỗ nhẹ anh ta thôi. Nhưng ngờ đâu lại có tên khác tới nên tôi gặp chút khó xử. Tôi vô tình đánh bại anh ta. Tuy không thể coi như một lời xin lỗi, nhưng tôi đúng là đã để lại một vài dấu vết để anh ta dễ dàng lần theo và tôi cũng niệm ma pháp phòng hộ lên anh ta nữa, nên sự an toàn của anh ta được đảm bảo."
Với một nụ cười hòa nhã lạ thường, tên Hội trưởng tự xưng tiến vào phòng tiếp khách. Trời đã về khuya nên tôi bảo Mio rót trà và cả ba cùng ngồi trên ghế đối mặt hắn. Shiki vẫn chưa trở về. Buổi nói chuyện với Rona-san chắc hẳn đã bị kéo dài.
Vì đây là lời xin lỗi dành cho Lime nên tôi định gọi anh ta đến, nhưng hắn ta nhanh chóng nói đó chỉ là vết thương ngoài da và vén tay áo mình lên, cho thấy một vết xước nhỏ trên khuỷu tay mình trong khi vui vẻ nói về nó. Ngoài ra, hắn ta nói nhiều thật đấy. Hắn là người mà tôi không thể hiểu trong đầu đang nghĩ gì. Tôi có cảm giác hắn đang cố gắng giải thích trận chiến với Lime chỉ là sự cố. Tên này nói liếng thoắng trong khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680378/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.