Giữa buổi đêm tĩnh lặng, tôi ở một mình trong phòng.
Những điều Eva-san nói với tôi, báo cáo của Lime, yêu cầu thông tin của quỷ tướng tên Rona-san...
Mọi chuyện đã trở nên khá phức tạp. Nhờ lượng thông tin tăng lên mà tình thế đã tiến triển nhưng những việc tôi phải làm cũng đồng loạt tăng theo và giờ đầu tôi như rối bung rối bù cả lên.
Từ kinh nghiệm của mình, dù tôi có thử cố nghĩ đến chúng theo thứ tự thì tình thế này cũng không thể giải quyết. Tôi không phải là một thám tử và hơn nữa, tôi là loại cố gắng tránh xa các thể loại suy đoán và tình huống phức tạp.
Sẽ không là vấn đều nếu tôi giải quyết chúng từng cái một, nhưng nếu chúng ồ ạt kéo đến, khả năng duy lý của tôi sẽ bị đóng băng hay đúng hơn, tôi muốn ném nó đi. Đây là một trong những điểm yếu mà tôi muốn sửa.
Tôi đã thử viết chúng xuống và xem sẽ ra sao, nhưng việc đó cũng không thuận lợi lắm. Thật là rắc rối.
Nếu mọi chuyện cứ như vậy, có khi sẽ tốt hơn nếu như lúc đấy tôi nghe câu chuyện của Eva-san và giải quyết nó luôn? Nhưng cô ấy là người không có liên quan đến thương đoàn lẫn Rona-san. Ngoài ra, không có gì chứng mình những gì cô ấy nói là sự thật. Tôi thực sự nghĩ quay về phòng và nghỉ ngơi là một quyết định đúng đắn.
Rồi, dừng lại thôi. Tự mình suy nghĩ sẽ không giải quyết được cái gì đâu. Thay vì tự suy nghĩ rồi cuối cùng lại đưa ra một quyết định sai lầm, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680377/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.