Tôi quay trở về quán trọ.
Tất nhiên, chị gái sát thủ không có ở đó.
Ngay khi tỉnh dậy, thấy mình không bị giam hãm hay có ai ở canh chừng, không đời nào có người lại không chạy.
Tôi ném bản thân lên giường và xoãi người hình chữ 大. Dù sao ngón tay hay ngón chân tôi cũng không thể chạm đến cạnh giường.
Trong quá khứ, tôi nằm như thế này khá nhiều khi bản thâm chìm vào suy nghĩ.Và cũng nhiều lần tôi chìm vào giấc ngủ trong lúc đấy.Mà, lạc đề mất rồi.
Cơ thể tôi lún sâu xuống tấm đệm nhưng ngược lại, nó khiến tôi thấy bồn chồn.
Dù gì đây cũng là lần đầu tiên tôi ở nơi xa hoa như vậy.
Rinon không có ở đây.'Em về nhà một lúc' em ấy nói rồi rời đi như thế.
Chắc chắn đó là một lời nói dối.Về nhà nơi không có chị gái, để mà em ấy về một nơi như thế, tôi không tin.
Trong khi nằm xuống, tôi mở rộng [Sakai] bám theo Rinon. Ma lực tỏa ra không thể nhận thấy được và bọn họ không thể dò ra sự hiện diện của tôi.
Hiện tại Rinon đang gặp mặt với một đám người cách quán trọ vài mét, ở khoảng cách này tôi hoàn toàn có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ nếu tập trung.
Sức mạnh tôi nhận được từ Tsukuyomi-sama thực sự hữu dụng.Dù việc không hiểu nguyên lý hoạt động đôi khi khiến tôi tổn thương.
—
"Thế mày biết được thân thế của bọn chúng chưa?"
Rinon lắc đầu.
"Không, điều duy nhất tôi biết là anh ta là người thừa kế của một công ty"
"Gì thế hả?Thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680298/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.