"Onii-chan, cho dù anh có là waka-sama, không tốt chút nào nếu như anh thậm chí không thể lái xe ngựa đó anh biết không?"
Mặc dù tôi vẫn chưa quen với cơn buốt giá của buổi sang, cô bé đang giữ dây cương ngồi bên cạnh đã nói những lời lạnh lùng với tôi.
Đâu phải như tôi không thể làm được.
Bởi vì trong cái thiết lập Mio với Tomoe bịa ra, trong đó có phần「Tôi không thể lái xe」.
Nếu tôi thử, có khi không cần dây cương tôi cũng có thể lái.
Bởi vì thứ đang kéo xe tuy trông như một con ngựa bình thường nhưng thực chất trên đầu nó mọc ra hai cái sừng. Không chắc nếu tôi có thể xử lý việc đấy với kỹ năng của mình nhưng hiện giờ tôi đang giấu chúng.
Nó là một quái thú tên Song giác, chúng được tộc Orc với người thằn lằn sử dụng như nanh và chân của họ.
Nói ngắn gọn, chúng có thể hiểu ngôn ngữ.Tôi tự hỏi cái khả năng 'Thông hiểu' này còn lợi hại đến mức nào. Hiện giờ gạt qua mấy thứ vô tri đi, hyuman hay cây cỏ, tất cả mọi thứ đang sống đều được.
Do đó mà tôi chỉ cần diễn như mình đang kéo cương và yêu cầu nó di chuyển theo ý mình.
Nhưng nếu thế hình tượng kỳ quặc của tôi sẽ tăng lên, tôi không làm được. Bọn họ sẽ nhìn nhận tôi như một thằng lập dị nói chuyện với ngựa bằng thứ ngôn ngữ kỳ lạ.
... Mà tôi lại không muốn nghe điều đó từ một tên ảo tưởng muốn làm một samura lang bạt.
Cảm giác như mọi người hôm nay không chào đón tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680297/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.