Tôi mừng vì mấy cuộc gặp mặt làm ăn đã kết thúc nhanh chóng và có một chút thời gian rảnh giữa lịch trình.
Sẽ càng tốt nếu người tiếp theo may mắn đến sớm, nhưng bản thân tôi lại thích có chút thời gian nghỉ giữa chừng.
Bị buộc phải gặp người tiếp, người tiếp theo, và người tiếp theo sau đó nữa, là cảm giác tồi tệ nhất mà tôi không muốn trải qua, cứ như thể mình đang chết đuối dần dần giữa một biển công việc ngập đầu ngập cổ vậy.
Có thể nói đó là thứ cảm giác cứ âm ỉ trong lòng tôi.
Nói vậy, nhưng bản thân tôi không có thói quen chạy đôn chạy đáo khắp nơi như thể đang lùng sục con mồi.
Tôi là cái loại sẽ ngay lập tức hạ gục con mồi tiến vào tầm ngắm của mình trong lúc bình tĩnh ngồi xuống cơ.
Phong cách đó mới là thứ hợp với tôi nhất.
Cuộc gặp mặt với Muzo-san kết thúc sớm hơn dự kiến, và tiếp theo là với Rembrandt-san.
Ông ấy là người tôi mang lòng biết ơn kể từ khi ông giới thiệu tôi với các thương hội để nói về những cơ hội kinh doanh.
Mặc dù ông ấy phải bận bịu rất nhiều hơn tôi, ông vẫn dành ra chút thời gian để gặp mặt tôi. Thay vì là một đối tác làm ăn, ông giống như một người bảo hộ hơn.
Rembrandt-san là một đối tác làm ăn lí tưởng mà không khiến tôi phải lo lắng cũng như tạo ra bầu không khí sắc lạnh, trong khi chẳng bao giờ phải mất nhiều thời gian đến thế khi thảo luận với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/2312132/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.