Có một đêm đến tận canh hai, Nhiếp chính điện hạ ở một mình buồn chán nên ngồi trong điện uống rượu giải sầu. Tư Pháp Thiên Ma Tất Phương vìnói lời không hợp ý với vợ là Lan Y nên bị cấm bước chân vào phòng ngủđành phải đi lang thang. Anh chậm rãi đi tới, cười sảng khoái: “Nhiếpchính một mình ngồi rất chán. Ừ, hay là bổn tọa chơi với Nhiếp chính một ván cờ.”
Thế là lôi cờ nhảy lấy từ nhân gian đến, hai người cùng chơi. =
Không lâu trước đó, bởi vì tọa kỵ Giảo Khôi bỏ trốn cùng với một conchó đen nên Thất Dạ Thiên Quân cực kỳ khó chịu. Cô lại thị tẩm, song cái người Mi Sênh kia lại đòi hỏi vô độ, bị Thất Dạ Thiên Quân đạp xuốnggiường. Anh chắp tay mỉm cười bước đi thong thả rồi cười khan: “Nhiếpchính cùng Tư Pháp Thiên Ma đánh cờ không thú vị Hmm, không bằng chúngta chơi Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ) đi?”
Cho nên lấy ra một bộ bài mới mang từ nhân gian, ba người cùng nhau Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ).
Hừng sáng, Nhiếp chính Lệ Vô Quyết day day đôi mắt gấu mèo lẩm bẩmnói: “Nếu như Mạc Hồ cũng thành hôn, thì có thể chơi mạt chược nhỉ?”
Vào một ngày, có một người lúc đi qua một con đường không người trênngọn núi có phong cảnh cực kì xinh đẹp, vì mãi nhìn sắc núi mà bị con hổ tha đi. Sau khi tỉnh lại thì đã ở trong một cái đình nhỏ. Ngoài đình có cây mai, hoa mai nở trong tuyết, tầng tầng lớp lớp.
Dưới tàng cây trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-yeu-nghiet/2113904/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.