Chương trước
Chương sau
Bọn họ là những kẻ cố chấp, cho nên lúc ấy liền nắm chặt tay nhau. Và cứ thế ở cùng nhau bất chấp sống chết.

Nhưng mà cô thực sự đã đánh giá thấp năng lực của hai giới Tiên Yêu. Thiên hạ lớn như thế nhưng bọn họ lại ép tới từng bước, không cho cô một chút đt dung thn. Cuộc sng trn chạy khng tt đẹp nh c nghĩ. Những thn trang, trn nhỏ m họ đi qua, bởi v c thin binh đuổi theo lạm dụng php thuật nn ngời chết v s.

Bọn họ mang theo dũng khí tự cho l đúng v lòng kin tr tm nim vui từ trong nỗi khổ bị truy đuổi. Khng còn nơi ẩn np chỉ chờ đợi thời khc ci chết phủ xung. Sau đ c một ngy, tọa kỵ của anh hùng trong rừng đã anh dũng hy sinh. Tam giới cũng suy đoán có lẽ bọn họ đã chết rồi. Chỉ là ràng buộc của cô với Mi Sênh cho anh biết là cô chưa chết.

Khi anh đuổi tới, cô cũng kinh ngạc đến sửng sờ. Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi mái tóc dài màu xanh của anh đã bạc trắng buông xõa xuống vai, mang vẻ thê lương vô cùng.

Anh lạnh lùng chặn đường bọn họ chỉ nói hai câu đã khiến sự nhiệt huyết bừng bừng trong lòng họ bị dập tắt nguội lạnh. Anh lại lạnh lùng nói với anh hùng trong rừng: "cậu yêu cô ấy, nên muốn cô ấy chết cùng cậu sao?"

Sau đó anh hùng của cô buồn bã cúi đầu, rồi lại ngẩng đầu nhìn Mi Sênh cực kì bàng hoàng. Cô rất muốn an ủi anh. Cô nói cô tự nguyện. Mi Sênh đang nhìn vào hư không lại quay về nhìn cô: "Tiểu Cơ, nàng xem đường đường là thái tử của Yêu giới, đã bị nàng dồn đến tình cảnh thế này."

Khi đó anh hùng trong rừng của cô cả người đầy vết thương, áo xanh nhuốm máu. Mấy ngày liên tiếp liều mạng chạy trốn khiến anh ta như lưỡi dao sắc bén bị tuột chuôi. Bản thân cực kì nhếch nhác, suốt đường đánh đánh giết giết chỉ vì sự tùy hứng của cô. Nhìn vào ánh mắt của anh khiến cô cũng dao động.

"Trở về đi." Gió thổi tung mái tóc trắng, Mi Sênh vươn đôi tay về phía cô trong khoảng không, nói gần như hứa hẹn: "Ta đảm bảo cậu ta sẽ không sao."

Cô quay lại nhìn anh hùng của mình, anh xoay người tức tối nện một quyền lên cái cây to bên đường. Cành cây gãy văng khắp nơi, rồi cười vang lên như thể tự giễu: "Ta vô dụng, căn bản là ta không bảo vệ được nàng."

Trong nháy mắt, máu chảy ròng ròng trên mu bàn tay. Lần đầu tiên trong đời cô cảm thấy đau lòng.

Cho nên cô chấp nhận đi theo Mi Sênh trở về. Cuộc bỏ trốn lần này của cô xem như thành trò cười cho cả tam giới. Đáng tiếc giờ cô đã hờ hững. Dù sao cũng đã bị chê cười nhiều rồi, có thêm lần này cũng chẳng sao. Tư Chiến Thần Điện xuất hiện trước mắt cô, cô cảm thấy bất lực, cảm thấy mình giống như con khỉ trong lòng bàn tay anh. Cả đời này, vĩnh viễn vĩnh viễn cũng không trốn thoát được năm ngón tay của anh.

Chiều hôm đó anh lại trầm mặc đến kì lạ. Trước kia lúc hai người ở chung, anh sẽ hài hước kể rất nhiều tin đồn thú vị để chọc cho cô cười. Cô cũng sẽ rất hiền hậu đoan trang hứng tuyết pha trà, dịu dàng chờ đợi anh. Nhưng mà sau khi xa cách nhiều năm, hai người cũng không nghĩ tới việc phá vỡ sự trầm mặc này nữa.

Buổi tối anh ôm cô ngủ, nhưng cũng không làm gì với cô. Cô vẫn tỉnh táo, quá nửa đêm mới mơ màng ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau tỉnh lại, anh vẫn còn giữ nguyên tư thế ôm cô như cũ. Cô ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt màu băng lam của anh. Vẻ mặt của anh vô cùng dữ tợn: "Sau này còn dám gặp Lệ Vô Quyết lần nữa, ta sẽ lột da hắn!" Nói xong lời này anh lại có vẻ hơi ảo não, nằm sát lại ôm chặt lấy cô: "Thật đáng chết. Biết rõ nói những lời này sẽ chỉ làm chúng ta càng ngày càng xa. Ta. . . . . ."

Cô cho là cô đã không còn yêu anh nữa. Lúc cô đi theo anh hùng của mình rời khỏi thiên giới này, cô cho là thời gian dài chờ đợi trong cô đơn đã làm cô dần hết yêu anh. Nhưng khi anh lại xuất hiện trước mặt cô, lại ôm cô rồi nói những lời đó, cô mới hiểu rằng hóa ra cô chỉ tự lừa gạt mình thôi.

Cô thích anh ôm cô như vậy, vẫn tham lam say đắm ánh mắt và sự dịu dàng của anh. Vung đao lên nhưng lại không thể chặt đứt sợi tơ này. Cho nên rốt cuộc không thể không thừa nhận con người của cô chỉ là một kẻ già mồm giả tạo. Nghĩ đến anh hùng đã bỏ ra nhiều thứ vì cô thật là không đáng.

Không biết anh dùng biện pháp gì, cuối cùng tam giới cũng hủy bỏ việc lùng giết cô. Anh hùng của cô cũng đã trở lại yêu giới, đáng tiếc cái người được Yêu vương vô cùng thương yêu kia lại bị lệnh cưỡng chế không thể ra khỏi yêu giới nửa bước. Từ nay về sau cô cũng không thể gặp mặt anh ta nữa.

Mi Sênh đã xin thiên đế vài lần về hôn sự của cô và anh. nNhưng cuối cùng vẫn phải bị gác lại. Tất cả mọi người đều không tán thành việc anh lấy cô. Anh làm trái thiên quy đưa cô về, cuối cùng lại không thể xoay chuyển ý định trì hoãn của thiên đế. Từ đó, cô chỉ có thể ở lại quý phủ của anh với thân phận là thị thiếp.

Đây thực sự là một danh phận rất thấp kém. Thậm chí so ra còn kém cả tiên tỳ. Nhưng cả Tư Chiến Thần Điện cũng chỉ có hai người là cô và anh. Coi như là thấp hơn nữa cũng chẳng để so với ai. Cho nên cuộc sống của cô cũng chẳng có gì khác với quá khứ.

Sau này anh cũng không đi xa nữa. Thời gian ở bên cạnh cô dần dần nhiều lên. Nhưng anh vẫn rất không vừa mắt Tất Phương Thượng Thần. Ngày nào hai người này cũng phải gây chuyện với nhau, lúc nóng giận còn có thể đấu phép nữa. Vì là đồng liêu nên quy định của thiên giới là đồng liêu thì không thể đánh nhau. Nên hai người tỉ thí thuật cưởi mây, ước định ai tới Thanh Khâu trước là thắng.

Kết quả. . . . . . Đương nhiên là Tất Phương Thượng Thần thua, nhưng mà anh thắng cũng chẳng quang minh chính đại gì. Chúng thần tiên bàn luận rằng Tư Pháp Thượng Thần đã đi trước một bước, mà Tư Chiến Thượng Thần đuổi theo rất nhanh. Lúc hai người sắp tới Thanh Khâu, anh liền thừa dịp bất ngờ đạp cho Tất Phương Thượng Thần rơi xuống biển. =

Thế mà anh lại hết sức thoải mái an tâm: "Nói người nào tới Thanh Khâu trước là người thắng, cũng đâu có nói là không được đạp người ta đâu!"

Cho nên mới nói, đâu phải anh muốn đấu phép, chẳng qua muốn trả thù mà thôi.

Mà điều làm cho người ta kỳ quái chính là, Tư Pháp Thượng Thần lại không hề đi lên, cứ một mực ở lại phàm giới tới một năm. Thiên đế dùng bao nhiêu cách cũng không có hiệu quả, đành phải phái thiên binh đi lôi anh ta về. Lúc ấy anh ta mới cực kì miễn cưỡng đi ngược về Thiên giới, nhưng còn kéo thêm một cô gái tên là Trình Linh lên theo.

Chúng thần tiên ai cũng thấy lạ, không có chuyện gì cũng tấp nập ra vào Tư Pháp Thần Điện. Giả vờ đi bàn chuyện công sự, nhưng mà lại dùng ánh mắt cú vọ nhìn cô gái kia.

Đương nhiên Mi Sênh cũng dẫn cô đi xem. Người kia là một cô gái phàm trần, vẻ ngoài cũng không phải là xuất sắc, nhưng vô cùng thanh tú. Trong hình dung của cô, Tất Phương Thượng Thần luôn luôn dịu dàng như nước, nhưng mà có lần Mi Sênh lại lẩm bẩm: "Như nước? Nước sôi à?"

Quả thật cô gái này bên ngoài hết sức dịu dàng, tính tình lại cực kì nồng nhiệt. Thường xuyên không nói không rằng đánh cho Tất Phương Thượng Thần tóc đỏ bay tứ tán, rối bù ( Tất Phương là một loại chim ). . . . . . hình tượng một đời của Thượng Thần . . . . . . Không còn sót lại chút gì.

Mà Tất Phương Thượng Thần dường như là cực kì thích chuyện này, thường xuyên đối nghịch với cô ấy, khiến cho cả Tư Pháp Thần Điện gà chó không yên.

Nhưng dù náo loạn thế nào, hai cô cũng thường xuyên ở cùng nhau. Có lẽ là vì quá buồn chán nên hai người thành bạn bè thân thiết. Càng ở chung với cô ấy lâu, lại càng phát hiện là tâm tư của cô ấy rất đơn thuần. Đặc biệt rất nghe lời người khác.... Chẳng qua Tất Phương Thượng Thần lúc ở trước mặt cô ấy quá mức đáng đánh mà thôi.

Tình cờ nói về chuyện hai người quen biết nhau, đó chính là khi Tất Phương Thượng Thần bị Mi Sênh đá rơi xuống biển, lại không biết bơi. - -

Lúc ở phàm trần thì không thể tự tiện sử dụng tiên thuật. May mà làm Thượng Thần cả đời cũng không yếu ớt đến mức bị chết chìm, trôi đi hai vạn hải lý rồi cũng lên bờ. Mệt mỏi như gãy xương gãy cốt, đang bò lên trên ghềnh đá thở thì đã bị Trình Linh cấp cứu như người chết đuối.

Mà Tất Phương Thượng Thần đúng là tâm lý ham chơi. Thấy có người tới cứu, mà còn lại là một cô gái xinh đẹp nên liền giả bộ bất tỉnh, lừa người ta hô hấp nhân tạo. =

Trêu đùa nhốn nháo mấy phen nên nảy sinh tình cảm, thế là Trình Linh đi theo anh ta lên Thiên giới này.

Trong trường hợp như thế này, bọn họ cũng vô cùng lo lắng. Ngay cả cô là yêu tinh của tộc hoa sơn trà còn bị Thiên giới bài xích như thế. Thì người phàm như Trình Linh muốn đặt chân được ở Thiên giới này, sợ là còn khó hơn. Hơn nữa Tất Phương Thượng Thần đã có hôn ước với công chúa Bích Dao. Tính tình của công chúa Bích Dao chúng thần của Thiên giới đều biết, làm sao chịu bỏ qua cho trình Linh chứ?

Cô cũng không biết phải nói thế nào với Trình Linh. Đoán là chắc Tất Phương Thượng Thần cũng đang nghĩ cách, nên cô thường đến chơi với Trình Linh. Thỉnh thoảng Trình Linh cũng tới Tư Chiến Thần Điện. Trình Linh chơi đàn rất hay, biết rất nhiều chuyện lý thú của loài người. Nên hai người vừa gặp đã thân, trò chuyện với nhau rất vui.

Mặc dù Mi Sênh cực kì không ưa Tất Phương Thượng Thần, nhưng nói chuyện với Trình Linh cũng rất nhỏ nhẹ hòa nhã. Nghĩ cũng đúng thôi, anh không quen để phụ nữ nhìn sắc mặt mình mà suy đoán. Cô biết Thiên giới không hề yên tĩnh như vẻ ngoài. Công chúa Bích Dao mấy lần tới Tư Chiến Thần Điện tìm Trình Linh, đều bị Mi Sênh lạnh lùng ngăn cản. Có lần còn bị chọc đến phát khóc bỏ chạy về.

Linh Nhi kể rằng anh nói với người ta: Mấy ngày không gặp thấy khí sắc công chúa thật tốt. Mấy ngày nay ăn rất ngon miệng đúng không? Công chúa Bích Dao ngúng nguẩy khinh bỉ. Anh lại nói tiếp: nhìn thân hình cô thế này, chắc cũng mập lên 20 cân rồi nhỉ?

Công chúa Bích Dao nổi tiếng là thích đẹp, muốn phát giận lại e ngại anh cũng chưa nói gì vô lễ. Thế là giận đến phát khóc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.