Cổ kiếm khẽ vung, bụi mù đầy trời. Tóc đỏ nhuốm máu ở trong nhánh cây quấn quýt bay vờn trong bão cát. Pháp lực chưa hồi phục, thương thếtrầm trọng , Phong ma không cam lòng. Đột nhiên anh ta nhớ tới khuôn mặt thanh thúy nhiều năm trước, khi đó cô luôn mang theo nụ cười ngọt ngàokhông toan tính, lúc anh hôn mi tâm cô, nói cho cô biết anh sẽ sớm trởlại. Từ đó biệt ly rất lâu.
Cổ kiếm của đạo chủ vung lên, mối hận trong lòng anh có thể bao phủcả tam giới. Có rất nhiều nếu như, nếu như không phải là Mi Sênh, thìnăm đó anh có thể đánh lên Tiên giới; Nếu như không phải là Mi Sênh, anh sẽ không bị phong ở Vô Hận Thiên vài ngàn năm; Nếu như không phải là Mi Sênh, có lẽ anh sẽ sớm trở về bên cô; Nếu như không phải là Mi Sênh. . . . . .
Nhưng mà cuối cùng không có nếu như, anh cười nhẹ: “Năm đó cậu vừanhảy khỏi Tru Tiên đài, làm khuynh đảo bao nhiêu ngọc nữ tiên tử. Nhưngchẳng qua là lừa dối đám người già đó thôi. Quả nhiên là tính mạng củaTư Chiến Thượng Thần, có mất cũng phải mất cho chúng sinh, làm sao cóthể vì một nữ nhân!”
Đạo chủ làm sao không biết Phong Ma đang trì hoãn thời gian. Anh khẽmỉm cười, mắt màu lam sâu thẳm tựa như biển: “Cho dù miệng lưỡi của anhcó tốt cỡ nào, cũng có thể thoát khỏi một kiếp này hay sao?”
Trong thâm tâm Phong ma cũng có chút hi vọng xa vời. Làm chung với Mi Sênh bao nhiêu năm, người này cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-yeu-nghiet/2113882/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.