“Tiểu. . . . . . Tiểu Thất, quay lại.” Bên kia Thanh Dương Tử khẽnói. Mắt của anh đã biến sang màu lam sắc lạnh, sợi tóc vẫn trắng bạcnhư cũ. Có người của Huyền Tự Cảnh và Tiên giới lục tục chạy tới, cóngười há miệng, lúc lâu sau mới khẽ kinh hô: “Trời ạ —— Tư Chiến ThượngThần!”
Mà khi đó Thất Diệp cũng cố chấp bất thường. Ánh mắt của cô khôngnhìn thấy, nhưng vẫn hướng về phía Ma Tôn như cũ. Lúc ấy Phong Ma vẫnchẳng thèm đoái hoài gì đến Thánh Ma Nguyên Thai. Mặc dù cô có thân thểcủa thánh ma nguyên thai, nhưng bất quá có chừng một ngàn năm đạo hạnh, có gì đáng nói?
“Cùng động thủ, bổn tôn sợ là ăn hiếp hậu bối rồi.” Giọng nói của anh ta rất lạnh, trong lòng có kế hoạch khác. Lại cũng không muốn động thủvới cô ở chỗ này. Cô lại từng bước bức bách: “Thế thì bổn tọa không thểlàm gì khác hơn là động thủ trước, để xem phong độ của Ma Tôn rồi.”
Vừa nói xong, liền xuất ra một chiêu Tiên Âm Hạo Miểu. Phong Ma chỉđành phải xuất thủ đón đỡ. Hai người đánh nhau, anh ta cảm thấy con manày đúng là không thể coi thường. Trong cơ thể cô vừa có đạo pháp, cũngcó tiên thuật, ngược lại yêu thuật hơi kém chút ít. Hơn nữa Thất Diệp là thân thể của cỏ linh chi, quả thật dư thừa linh lực. Ngay lúc đó tronglòng anh ta nổi lên sát ý. Nếu thêm một thời gian nữa, thân này sẽ cònmạnh hơn, người này đúng là không thể giữ lại!
Nếu đã so chiêu, thì cứ hạ thủ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-yeu-nghiet/2113877/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.