Dĩ nhiên Thất Diệp gần như dỏng lỗ tai lên nghe, Lan Y nhẹ giọng cười : “Ngày đó, Tư Chiến thượng thần đuổi tới Vô Hận Thiên, đã từng chỉtrích thẳng mặt Ngọc Đế coi sinh mạng như cỏ rác, vì ngài nắm giữ binhquyền đã lâu, bình thường ngài vốn có bộ dáng nghiêm túc, nên lúc trởnên nghiêm khắc như thế, vô cùng dọa người, các thượng tiên năm ấy maymắn sống sót trở về đều nói tình hình lúc đó giống như cha ruột dạy dỗcon trai! Về sau, đợi sau khi ngài ấy chiến thằng Phong Ma, bản thâncũng tổn hao nhiều linh lực, Tiên giới lấy danh nghĩa thiết đãi côngthần, mời ngài dự tiệc, sau đó âm mưu mai phục giết chết ngài ấy.”
Thất Diệp chậc một tiếng “Lại là một cái công cao chấn chủ (1).”
(1)“Công cao chấn chủ”: Điển tích của Hàn Tín giúp Hán Lưu Banbình định giang sơn, thống nhất Trung Nguyên, xây dựng nhà Hán. Sau này, triều đình kết tội ông đồng mưu với phản thần Trần Hy làm nội gián, nhưng thực ra đây chỉ là sự vu cáo. Hàn Tín không có tội mà đây là doLưu Bang, Lã Hậu bày đặt vu hãm Hàn Tín do tài năng, công lao của ôngquá lớn.)
Lan Y vẫn chưa nói hết “Lúc ấy, ngài ấy thương tích đầy mình, phảnkháng lại, mọi người ở bảo điện Lăng Tiêu đều bị đánh ngã. Vì thế, Tiêngiới bắt lấy thị thiếp của ngài ấy, lợi dụng điểm yếu này mà uy hiếpngài ấy. Về sau, Thiên giới đồng ý thả Tiểu Yêu kia ra.”
Nghe thế, Thất Diệp bắt đầu hỏi “Sau đó?”
Lan Y thở dài “Sau đó, ngài ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-yeu-nghiet/2113861/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.