Có mũi tên nhọn không biết từ đâu bay tới, Yêu vương vung tay áo ngăn cản, lại phát hiện mục tiêu không phải mình, mà là Thất Diệp ở tronglòng hắn. Ánh mắt trong giây lát có vẻ do dự, nhưng rồi hắn cũng khôngdấu vết kéo Thất Diệp ra sau lưng, từ trên cao quét mắt xuống nhìn quacả đám người để tìm phương hướng phóng tên. Thất Diệp cũng cảm thấy nguy hiểm, dựa gần vào người hắn.“Lệ Vô Quyết có phải điên rồi không?” Tiểu Nghiêm đi sau Xà Quân, cảngười mặc đồ màu xanh, tư thế oai hùng ngời ngời, thế nhưng khuôn mặtthường không có biểu cảm gì cũng lộ ra sự khiếp sợ: “Hắn chính là muốndùng cả Yêu giới đi liều mạng với Huyền Tự Cảnh. . . . .”
Xà Quân vẫn mỉm cười dịu dàng, áo bào trắng trên người là lụa đặc chế của Yêu giới, vô cùng nhẹ, gió thổi qua làm tà áo khẽ bay, khối ngọcđen bên hông thỉnh thoảng phản chiếu ánh sáng từ binh khí, Mạc Hồ độtnhiên nghĩ đến một từ để hình dung hắn: Ấm nhuận như ngọc.
Tiểu Nghiêm đi sau hắn, hắn cất giọng không nhanh không chậm, ungdung nói: “Ở nhân gian đã từng có một vị vua, vì làm cho phi tử của hắncười một tiếng mà phóng hỏa đùa giỡn chư hầu, dẫn đến họa mất nước.”
Hắn dõi mắt nhìn về phía người kia, bấm tay gảy nhẹ ngón tay phải đeo nhẫn ngọc bích, nụ cười dần dần mở rộng: “Ừ. . . . Muốn có loại hàohùng kiểu này, thì phải trả giá lớn mới được.”
Mỗ Thảo còn đang ngẩn người, không biết từ lúc nào mà tiếng chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-yeu-nghiet/2113844/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.